Tống biệt

Bài thơ “Tống biệt” – Tản Đà

Bài thơ Tống biệt của Tản Đà không chỉ là một câu chuyện thơ tái hiện truyền thuyết Lưu Thần, Nguyễn Triệu mà còn là một tuyệt phẩm đầy cảm xúc về sự chia ly, tiếc nuối và những nỗi niềm nhân sinh. Tản Đà, bằng tài hoa và tâm hồn đa cảm của mình, đã mang đến một bài thơ vừa đậm chất trữ tình, vừa chứa đựng triết lý sâu sắc về kiếp người và cõi mộng.

Bài thơ: Buồn đêm mưa

Bài thơ: Buồn đêm mưa – Huy Cận

Buồn đêm mưa của Huy Cận là một khúc nhạc trầm buồn, hòa lẫn giữa tiếng mưa rơi và nhịp đập của một tâm hồn cô đơn trong đêm tối. Qua bài thơ, nhà thơ không chỉ thể hiện nỗi buồn man mác của lòng mình, mà còn khắc họa một không gian đầy cảm xúc, nơi mỗi giọt mưa như mang theo những tâm sự mơ hồ và những nỗi nhớ xa xăm.

Bài thơ: Ngậm ngùi

Bài thơ: Ngậm ngùi – Huy Cận

Bài thơ Ngậm ngùi của Huy Cận như một khúc nhạc trầm buồn, vang lên giữa chiều hoàng hôn lặng lẽ. Qua từng câu chữ, nhà thơ dẫn dắt người đọc bước vào một thế giới thấm đẫm cảm xúc, nơi tình yêu và nỗi đau đan xen như một bản hòa tấu phức tạp của lòng người.

Gặp xuân

Bài thơ “Gặp xuân” – Tản Đà

Bài thơ “Gặp xuân” của Tản Đà như một cuộc trò chuyện chân thành và sâu lắng giữa con người và mùa xuân, giữa dòng chảy thời gian và những kỷ niệm, giữa nỗi niềm tuổi trẻ và sự chiêm nghiệm của tuổi già. Với phong thái ung dung, lãng tử, nhà thơ đã khắc họa tình yêu mãnh liệt dành cho mùa xuân – biểu tượng của niềm vui, sự sống, và vẻ đẹp bất diệt của cuộc đời.

Gần tết tiễn năm cũ

Bài thơ “Gần tết tiễn năm cũ” – Tản Đà

Bài thơ “Gần tết tiễn năm cũ” của Tản Đà không chỉ là bức tranh toàn cảnh về những ngày cuối năm, mà còn chứa đựng những suy tư sâu sắc về đời người, về cái vòng quay tất bật của thời gian và những niềm hy vọng cho một khởi đầu mới. Với ngòi bút vừa nhẹ nhàng, vừa thâm trầm, Tản Đà đã vẽ nên một không khí tết đậm chất Việt Nam, đồng thời khơi gợi những cảm xúc khó tả trong lòng người đọc.

Bài thơ: Mùa hạ chín

Bài thơ: Mùa hạ chín – Huy Cận

Huy Cận, nhà thơ của những câu chữ đẫm chất trữ tình, một lần nữa đưa người đọc vào thế giới thơ đầy mộng mơ và say đắm với “Mùa hạ chín”. Bài thơ là khúc ca ngợi tình yêu rực rỡ như ánh mặt trời mùa hạ, một tình yêu tràn đầy sự sống, nồng nàn và mê đắm.

Buổi sáng nhà em

Bài thơ “Buổi sáng nhà em” – Trần Đăng Khoa

Mỗi buổi sáng là một câu chuyện, và trong bài thơ “Buổi sáng nhà em” của Trần Đăng Khoa, câu chuyện ấy hiện lên như một bức tranh đầy sức sống, sinh động và thơ mộng. Qua đôi mắt trẻ thơ, tất cả mọi thứ đều trở nên đáng yêu và có hồn, từ ông trời, bà sân cho đến chú mèo hay cây na.

Vân thê - Mỵ Châu, Trọng Thuỷ

Bài thơ “Vân thê – Mỵ Châu, Trọng Thuỷ” – Tản Đà

Bài thơ “Vân Thê – Mỵ Châu, Trọng Thủy” của nhà thơ Tản Đà là một tác phẩm thấm đẫm nỗi đau và sự trăn trở về tình yêu, lòng trung thành, và bi kịch lịch sử. Qua những câu thơ súc tích, Tản Đà đã khắc họa một cách sâu sắc câu chuyện tình bi thương giữa Mỵ Châu và Trọng Thủy – một câu chuyện không chỉ dừng lại ở tình yêu đôi lứa mà còn phản ánh những bài học muôn đời về lòng người và số phận.

Bài thơ Tràng giang - Huy Cận

Bài thơ: Tràng giang – Huy Cận

Bài thơ Tràng giang của Huy Cận là một tuyệt tác giàu chất thơ, đầy cảm xúc sâu lắng về cảnh sắc sông nước, đồng thời là một bức tranh tâm hồn mang nặng nỗi niềm cô đơn, hoài niệm và nỗi nhớ quê hương da diết. Mỗi câu thơ như một nét vẽ trầm buồn, làm lay động lòng người.

Thề Non Nước

Bài thơ “Thề Non Nước” – Tản Đà

Tản Đà, bậc tài danh của nền văn học Việt Nam, đã để lại dấu ấn sâu sắc với những vần thơ mang tinh thần lãng mạn, trữ tình mà vẫn đậm chất triết lý. “Thề Non Nước” là một tác phẩm tiêu biểu của ông, khắc họa mối tình bất diệt giữa “non” và “nước” – hai hình tượng ẩn dụ cho sự gắn bó, hẹn ước nhưng cũng đầy chia ly trong đời sống. Qua bài thơ, Tản Đà không chỉ kể về một câu chuyện tình yêu thiên nhiên mà còn gợi lên những triết lý sâu sắc về lòng chung thủy, nỗi cô đơn và sự bền bỉ vượt thời gian.

Bài thơ: Đêm đầu hè

Bài thơ: Đêm đầu hè – Huy Cận

Huy Cận, nhà thơ của những xúc cảm tinh tế và sự giao thoa kỳ diệu giữa con người và vũ trụ, đã gửi gắm một bức tranh thơ tuyệt mỹ trong “Đêm Đầu Hè”. Bài thơ không chỉ là những rung động trước vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn là những suy tư sâu lắng về sự đổi thay bất tận của đất trời và lòng người.

cây dừa

Bài thơ “Cây dừa” – Trần Đăng Khoa

Cây dừa Trần Đăng Khoa Cây dừa xanh toả nhiều tàuDang tay đón gió, gật đầu gọi trăngThân dừa bạc phếch tháng nămQuả dừa – đàn lợn con nằm trên cao Đêm hè hoa nở cùng saoTàu dừa – chiếc lược chải vào mây xanhAi mang nước ngọt, nước lànhAi đeo bao hũ rượu quanh …

Lại say

Bài thơ “Lại say” – Tản Đà

Tản Đà là một nhà thơ tài hoa với phong cách trào phúng pha lẫn triết lý, và “Lại Say” chính là một trong những tác phẩm thể hiện rõ nét cái nhìn độc đáo ấy. Qua bài thơ, ông không chỉ kể về cái say rượu mà còn phác họa cái say của tâm hồn – một trạng thái vừa vui vẻ vừa mộng mị, vừa buông thả lại vừa phản tỉnh trước kiếp nhân sinh.

Kể cho bé nghe

Bài thơ “Kể cho bé nghe” – Trần Đăng Khoa

Có những bài thơ không chỉ là lời kể, mà còn là tiếng lòng, là nhịp đập của tuổi thơ. “Kể cho bé nghe” của Trần Đăng Khoa chính là một bản hòa ca như thế, nơi từng câu chữ vẽ nên một thế giới hồn nhiên, kỳ diệu, chan chứa tình yêu cuộc sống.

Đời Đáng Chán

Bài thơ “Đời Đáng Chán” – Tản Đà

Bài thơ “Đời Đáng Chán” của Tản Đà như một tiếng lòng trầm tư, vừa mơ hồ vừa sâu sắc, về cuộc đời và kiếp nhân sinh. Với lối thơ triết lý pha lẫn chất trữ tình, tác giả mời gọi người đọc bước vào hành trình suy ngẫm, khám phá ý nghĩa của sự tồn tại giữa muôn vàn phù du.

Góc sân và khoảng trời

Bài thơ “Góc sân và khoảng trời” – Trần Đăng Khoa

“Góc sân và khoảng trời” của Trần Đăng Khoa là một bài thơ đẹp như một bức tranh thủy mặc, trong đó từng câu chữ đọng lại hương vị tuổi thơ trong trẻo, hồn nhiên. Được sáng tác khi nhà thơ mới 8 tuổi, bài thơ không chỉ là lời tự sự của một cậu bé với thế giới quanh mình, mà còn gợi mở những suy tư sâu lắng về cuộc sống, về khát vọng vươn xa từ một góc sân nhỏ bé.

hạt gạo làng ta

Bài thơ “Hạt gạo làng ta” – Trần Đăng Khoa

Bài thơ “Hạt gạo làng ta” của Trần Đăng Khoa là một bức tranh sống động, vừa giản dị vừa sâu sắc, tái hiện vẻ đẹp và giá trị của hạt gạo quê hương. Qua đó, ta không chỉ cảm nhận được những vất vả, hy sinh của con người làng quê Việt Nam mà còn thấy rõ tài năng đặc biệt của nhà thơ Trần Đăng Khoa – một “thần đồng thơ” với khả năng cảm nhận tinh tế và diễn đạt độc đáo.

Bài thơ “Giao cảm” – Thiền sư Thích Nhất Hạnh

Bài thơ như một lời mời gọi chúng ta lắng lòng, tìm về sự thanh tịnh và giao cảm sâu sắc với đất trời. Thiền sư Thích Nhất Hạnh đã khéo léo dệt nên bức tranh nơi con người, thiên nhiên và tâm linh hòa quyện làm một.

Những giọt lệ

Bài thơ “Những giọt lệ” – Hàn Mặc Tử

Bài thơ “Những giọt lệ” của Hàn Mặc Tử tựa như một tiếng kêu bi thương vang vọng giữa cõi hư không, bộc lộ nỗi đau quặn thắt của một tâm hồn bị xé toạc bởi tình yêu, sự chia ly và nỗi tuyệt vọng. Từng câu chữ trong bài thơ như những nhát dao khắc sâu vào lòng người đọc, gợi lên hình ảnh của một trái tim tan vỡ, một tâm hồn lạc lối giữa chốn nhân gian.

Vô Thường Trần Nhân Tông

Bài thơ Vô thường – Trần Nhân Tông

Bài thơ Vô Thường của Phật Hoàng Trần Nhân Tông mang một giá trị triết lý sâu sắc, kết hợp hài hòa giữa tư tưởng Thiền học và cái nhìn tỉnh thức về mối quan hệ mật thiết giữa con người và vũ trụ.

Bài thơ Mộng – Thiền sư Thích Thanh Từ

Bài thơ “Mộng” là một lời nhắn nhủ giản dị nhưng sâu sắc về bản chất của cuộc đời và cách để sống tỉnh thức, an nhiên. Nó giúp chúng ta thấy rằng đạo và đời không phải hai con đường tách biệt, mà có thể hòa quyện để giúp con người sống hạnh phúc hơn.