Phật pháp rộng sâu rất nhiệm mầu
Trăm ngàn muôn kiếp khó tìm cầu
Con nay nghe được chuyên trì tụng
Nguyện rõ Như Lai nghĩa nhiệm màu.

Phật pháp rộng sâu rất nhiệm mầu
Trăm ngàn muôn kiếp khó tìm cầu
Con nay nghe được chuyên trì tụng
Nguyện rõ Như Lai nghĩa nhiệm màu.
Pháp do Nhân duyên sinh
Ta nói tức là Không
Cũng gọi là Giả danh
Cũng là nghĩa Trung đạo.
Lục hoà kính là đạo sống chung với mọi người, hiểu được “ta là một trong số mọi người”, hiểu rõ bản thân và người khác có mối quan “đồng thể cộng sinh” nương tựa vào nhau; phàm việc gì đều dĩ hoà vi quý, gia đình sẽ có thể hoà hợp không tranh cãi, gia đình hài hoà thì vạn sự hưng thịnh; đoàn thể có thể hoà hợp không tranh đoạt thì có thể phát huy sức mạnh; xã hội có thể hoà hợp thì an bình, hài hoà, lợi lạc.
Gần kẻ nông cạn như gần vật thối, lâu dần mê lầm, học điều thị phi, bất giác thành ác; Gần với hiền nhân như gần hương thơm, trí tuệ tăng lên, học được điều thiện, công hạnh thơm tho.
Một giọt nước có thể hội thụ thành biển lớn mênh mông; Một hạt giống có thể cho thu hoạch thóc lúa đầy kho; Một câu nói có thể lưu truyền thiên thu vạn thế; Một trái tim có thể hàm chứa kho báu vô tận.
Mùa xuân, không phải tiết khí mà là nội tâm; Sinh mệnh, không phải là cơ thể mà là tâm tính; Người già, không phải tuổi tác mà là cõi lòng; Cuộc đời, không phải tháng năm mà là vĩnh hằng.
Nhân quả không phai mờ, thiện có thiện báo, ác có ác báo; không phải không báo mà chưa tới lúc; Chân lý chẳng sai, thật thật giả giả, giả giả thật thật, đằng sau thật giả ắt có cân bằng. Trồng thiện nhân được thiện quả, trồng ác nhân được ác quả, con người là thợ làm vườn của chính mình; Có tâm tốt được báo tốt, có tâm xấu thì báo xấu, tâm là chủ nhân của chính mình.
Con cái hạng nhất: Cung kính hiếu đễ, sớm chiều phản tỉnh; Con cái hạng hai: Chăm sóc cha mẹ, thích nghề yêu nghiệp; Con cái hạng ba: Rong chơi lười biếng, kết giao bạn xấu; Con cái hạng kém: Làm điều phi pháp, ngỗ nghịch bất hiếu.
Bạn bè hạng nhất: Sửa sai khuyến thiện, chỉ đường đúng đắn; Bạn bè hạng hai: Cùng chung hoạn nạn, khuyên bảo động viên; Bạn bè hạng ba: Nịnh hót bợ đỡ, dựa dẫm quyền thế; Bạn bè hạng kém: Ăn nhậu chơi bời, gây bè kết phái.
Khi hoàn cảnh loạn lạc, phải “kiểm điểm tâm mình” Nếu không lũ tham lam sẽ nhấn chìm ý chí; Khi được mất u sầu, phải “kiểm điểm tâm mình” Nếu không gió nghi kỵ sẽ thổi sập lòng tin.
Làm người phải như một tấm gương, luôn luôn tự quán chiếu chính mình; Làm người phải như chiếc va li, muốn nhấc muốn buông thật tự nhiên; Làm người phải như một cuốn sổ, luôn ghi chép lại cả công lẫn tội; Làm người phải như một ngọn nến, mãi chiếu sáng cho mình và mọi người; Làm người phải như chiếc đồng hồ, trân trọng sinh mệnh từng phút giây.
Chân lý bước ra từ sáng suốt, thiện lương từ thấu hiểu mà sinh; Khí chất từ trí tuệ xuất hiện, vẻ đẹp do từ bi mang về. Tình người quan trọng hơn tiền bạc, đạo nghĩa càng cao hơn tình người; Danh dự quan trọng hơn sinh mệnh, danh dự chẳng hề sánh lương tâm.
Buồn vui ly hợp tùy nhân duyên, sinh lão bệnh tử không vướng víu. Trong lòng thỏa mãn nơi nơi tốt, tình người ấm lạnh tùy người ta. Lạc quan tiến thủ tiêu dao, uy vũ quyền thế chẳng sợ chi. Ngồi ở đi nằm phải uy nghi, ở đi ăn mặc không xa hoa.
Tam bảo của kết bạn: Thành tín, chính trực, cống hiến. Tam bảo của nhân tâm: Chân thực, lương thiện, khoan dung. Tam bảo của công việc: Chuyên môn, lễ phép, cần mẫn phấn đấu. Tam bảo của quan trường: Tuân thủ, trung thành, trung thực.
1. Kẻ thù lớn nhất của đời người là bản thân.
2. Tật xấu lớn nhất trong đời người là ích kỷ.
3. Bi ai lớn nhất trong đời là vô tri.
4. Sai lầm lớn nhất trong đời là tà kiến.
5. Thất bại lớn nhất trong đời là ngạo mạn.
6. Phiền não lớn nhất trong đời là dục vọng.
Lúc nóng nảy có tu dưỡng của từ tốn, Lúc từ tốn có tinh thần của xông pha. Lúc đắc ý có suy nghĩ của thất bại, Lúc thất bại có niềm vui của đắc ý.
Được mất ở thế gian đều có nguyên do; Vui khổ trong đời đều có duyên nợ. Khởi lên lòng tốt, mọi việc cát tường như ý; Ác niệm nảy sinh, trăm vạn chướng ngại mở ra. Vượt qua vinh nhục chính là giải thoát;
Gặp chuyện khó chấp nhận phải tận lực mà không tức giận; Sống với người khó sống cần có trí nhưng kiệm lời; Đi đường khó đi phải có lòng tin và không sợ hãi; Chịu nỗi khổ khó chịu đựng nên biết khoan dung, không oán thán.
Tiền mua được mỹ vị nhưng không mua được khẩu vị. Tiền mua được thuốc thang nhưng không mua được sức khỏe. Tiền mua được giường chiếu nhưng không mua được giấc ngủ. Tiền mua được lời khen ngợi nhưng không mua được tri kỷ.
Tiền mua được sách vở nhưng không mua được khí chất.
Phàm mọi việc đều có lợi có hại, chỉ cần hiểu lý lẽ, biết cân nhắc; Nhìn vào đại cục, đá khô gỗ mục cũng có thể thành thuốc quý; Người phàm đều có tốt xấu, chỉ cần hiểu được đạo dùng người; Dùng sở trường của người thì đồng nát sắt gỉ cũng có thể trở thành gang thép.
Bí quyết ngủ ngon là trống rỗng vô ngại, bí quyết hoằng pháp là từ bi rộng kết thiện duyên; Bí quyết nhận sai là phải có dũng khí, bí quyết đọc sách là hiểu biết lý lẽ; Bí quyết khỏe mạnh là ăn ít đi nhiều, bí quyết xử thế là anh đúng tôi sai; Bí quyết tinh tiến là làm vì bản thân, bí quyết vui vẻ là buông bỏ tự tại.