Không phải lúc nào cũng có thể dùng tài trí mà thắng được cường bạo. Mạnh Thường Quân muốn sang Tần, nhưng không lường hết hiểm họa. Tô Tần khéo dùng hình ảnh pho tượng đất và pho tượng gỗ để nhắc nhở: khi gặp biến, tượng đất vẫn về với đất, còn tượng gỗ thì trôi dạt vô định. Nếu bước vào đất Tần, Mạnh Thường Quân có thể không còn đường lui, bởi vua Tần là kẻ “nuốt lời như cơm bữa.” Biết dừng đúng lúc cũng là một loại trí tuệ.
