“Chuyện tiếng sáo diều” không chỉ là một hồi ký thi ca, mà còn là một bản tráng ca dân tộc – nơi từng biến động lớn lao được kể lại bằng giọng nói dung dị của một người quê. Qua tiếng sáo diều, Nguyễn Bính đã viết nên một thiên sử nhỏ về làng, về nước, về gia đình, và trên hết – về niềm tin bền bỉ vào sự trở lại của những điều đẹp đẽ.
