“Mùa xưa” là một lời nhắc rằng hạnh phúc không nằm trong sự dư dả, mà trong cái nhìn biết ơn với những gì đã có – dù chỉ là cỏ dại, khoai sắn, nắng chiều hay tiếng hát xa xăm. Chính sự giản dị ấy là nền tảng của bình an. Như dấu chân người đi qua cát – không vĩnh viễn, không chiếm giữ nhưng để lại trong lòng người cảm xúc lặng thinh và sâu xa.
