Cảm nhận bài thơ: Con đường lên Sơn Tây – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Con đường lên Sơn Tây – Tô Hà

Bài thơ “Con đường lên Sơn Tây” của Tô Hà mở ra trước mắt người đọc một bức tranh quê mộc mạc, tràn đầy sức sống, nhưng cũng thấm đượm dấu ấn của thời gian và lịch sử. Từng câu thơ như những nhịp chân bước trên con đường quen thuộc, nơi thiên nhiên, con người và quá khứ hòa quyện thành một dòng chảy bất tận.

Cảm nhận bài thơ: Về gia đình bác hàng xóm – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Về gia đình bác hàng xóm – Tô Hà

Trong dòng chảy hối hả của cuộc sống, đôi khi ta chợt dừng lại, lặng lẽ nhìn những con người quanh mình, những con người sống giản dị nhưng trọn vẹn nghĩa tình. “Về gia đình bác hàng xóm” của Tô Hà là một bài thơ như thế một bức tranh đời chân thực, mộc mạc về những con người bình dị nhưng tỏa sáng bằng nghị lực và lòng nhân hậu.

Cảm nhận bài thơ: Tia chớp – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Tia chớp – Tô Hà

Bài thơ “Tia chớp” của Tô Hà là một bức tranh nội tâm đầy dữ dội, nơi tình yêu, đau thương và mất mát đan xen vào nhau trong từng câu chữ. Như một tia chớp lóe lên trong bầu trời u ám, bài thơ không chỉ là sự hồi tưởng về những kỷ niệm đẹp mà còn là sự đối diện với thực tại nghiệt ngã.

Cảm nhận bài thơ: Về khu nhà mới – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Về khu nhà mới – Tô Hà

Không có sự khởi đầu nào là dễ dàng. Những con người rời xa những mái nhà cũ, bước chân vào một cuộc sống mới, không chỉ đơn thuần là thay đổi nơi ở, mà còn là khát vọng về một tương lai tươi sáng hơn. Bài thơ “Về khu nhà mới” của Tô Hà vẽ lên một bức tranh vừa chân thực, vừa xúc động về những ngày đầu trên vùng đất mới – nơi đầy gió, đầy hy vọng nhưng cũng đầy thử thách.

Cảm nhận bài thơ: Thơ viết cho con – 1 – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Thơ viết cho con – 1 – Tô Hà

Tình yêu thương của cha mẹ dành cho con cái luôn là một dòng chảy ấm áp, len lỏi trong từng khoảnh khắc nhỏ bé của cuộc sống. Tô Hà, bằng những vần thơ giản dị nhưng chan chứa tình cảm, đã khắc họa hình ảnh một đứa trẻ đáng yêu qua bài thơ “Thơ viết cho con – 1”. Không chỉ là những dòng thơ mô tả một em bé đang lớn lên từng ngày, bài thơ còn là một bản tình ca dịu dàng về hạnh phúc gia đình, về niềm vui của bậc làm cha mẹ khi chứng kiến con trưởng thành.

Cảm nhận bài thơ: Em nằm viện – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Em nằm viện – Tô Hà

Trong cuộc sống, có những khoảnh khắc khiến ta chững lại, nhận ra sự mong manh của con người trước những biến cố bất ngờ. “Em nằm viện” của Tô Hà là một bài thơ giản dị nhưng chất chứa bao nỗi niềm một lát cắt về cuộc sống khắc nghiệt khi người phụ nữ, trụ cột gia đình, phải nằm viện. Đằng sau những vần thơ ngắn gọn, ta cảm nhận được sự xáo trộn của cả một thế giới nhỏ bé, nơi mỗi ngày trôi qua là một ngày đầy âu lo và bất ổn.

Cảm nhận bài thơ: Mầm cọ – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Mầm cọ – Tô Hà

Trong thế giới thiên nhiên, mỗi loài cây mang một dáng hình, một sức sống riêng biệt. Nhưng có những loài cây không khoe sắc rực rỡ như phượng đỏ, cũng chẳng tỏa hương ngào ngạt như hoa nhài, hoa bưởi. Chúng âm thầm vươn lên, kiên cường giữa đất trời, như cây cọ – loài cây của bền bỉ và nghị lực.

Cảm nhận bài thơ: Lời một con tàu – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Lời một con tàu – Tô Hà

Trong những chuyến đi bất tận của cuộc đời, có những điều luôn gắn liền với nỗi chia xa nhưng cũng chất chứa biết bao hân hoan gặp gỡ. “Lời một con tàu” của Tô Hà chính là bản hòa tấu về những chuyến hành trình miên viễn, nơi con tàu không chỉ là phương tiện di chuyển mà còn là biểu tượng của nhịp sống hối hả, của tốc độ, của những ước mơ vươn tới tương lai.

Cảm nhận bài thơ: Về một bài thơ tình – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Về một bài thơ tình – Tô Hà

Bài thơ “Về một bài thơ tình” của Tô Hà là một khúc nhạc buồn nhưng đẹp đẽ, viết về tình yêu, về sự mất mát, và về những điều chưa kịp nói. Đọc bài thơ, ta không chỉ cảm nhận được nỗi tiếc nuối của một mối tình dở dang giữa chiến tranh khốc liệt, mà còn thấy sự bất diệt của tình yêu khi nó hóa thân thành thơ ca, thành ký ức và sự vĩnh cửu trong tâm hồn con người.

Cảm nhận bài thơ: Với hoạ sĩ Bùi Xuân Phái – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Với hoạ sĩ Bùi Xuân Phái – Tô Hà

Có những người sinh ra để thuộc về một miền đất. Có những đôi mắt nhìn đời bằng gam màu của ký ức. Và có những tâm hồn gắn bó đến mức trở thành một phần không thể tách rời của nơi chốn mà họ yêu thương. Họa sĩ Bùi Xuân Phái là một con người như thế – một người mà phố cổ Hà Nội đã in sâu vào máu thịt, để rồi mỗi nét vẽ của ông đều là một sự hồi sinh của những ngõ nhỏ, mái nhà, cột đèn, bóng bàng… tất cả những gì làm nên một Hà Nội rất riêng, rất cũ mà cũng rất vĩnh hằng.

Cảm nhận bài thơ: Phố ngoại ô – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Phố ngoại ô – Tô Hà

Bài thơ “Phố ngoại ô” của Tô Hà mở ra một không gian đầy sống động và thân thuộc – một góc phố nhỏ nơi ngoại ô, nơi những tiếng cười trẻ thơ, những gánh hàng rong, những âm thanh của cuộc sống ngày thường hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh giản dị nhưng đầy sức sống. Đó không chỉ là một miền ký ức, mà còn là hình ảnh của một đất nước đang vươn lên sau chiến tranh, nơi mỗi con người đều mang trong mình sức mạnh để xây dựng một tương lai tươi sáng.

Cảm nhận bài thơ: Mừng ngày sinh nhật con, mừng ngày xuân thống nhất – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Mừng ngày sinh nhật con, mừng ngày xuân thống nhất – Tô Hà

Giữa những niềm vui giản dị của một gia đình nhỏ, bài thơ “Mừng ngày sinh nhật con, mừng ngày xuân thống nhất” của Tô Hà cất lên như một khúc ca hạnh phúc, nơi mà tình yêu thương gia đình hòa quyện với niềm vui lớn lao của dân tộc. Một đứa trẻ ra đời trong hòa bình, lớn lên trong yêu thương – đó là ước mơ đẹp đẽ nhất của bao thế hệ cha ông đã từng đi qua chiến tranh, từng đổ máu để bảo vệ Tổ quốc.

Cảm nhận bài thơ: Nghề cổ – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Nghề cổ – Tô Hà

Giữa dòng chảy không ngừng của thời gian, có những giá trị xưa cũ tưởng như lùi vào quá khứ, nhưng thực ra vẫn bền bỉ sống trong từng đường dao, từng vết chai sần trên đôi bàn tay của những con người trọn đời gắn bó với nghề. “Nghề cổ” của Tô Hà là bài thơ thấm đẫm suy tư về một nghề truyền thống đang dần bị lãng quên, nhưng đâu đó, trong từng đường nét tinh tế của những sản phẩm thủ công, vẫn ẩn chứa cả một tâm hồn, một tình yêu và một niềm kiêu hãnh của những con người làm nghề.

Cảm nhận bài thơ: Xóm biển – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Xóm biển – Tô Hà

Giữa đêm biển mênh mông, nơi sóng vỗ bờ cát trắng, có một người con gái lặng lẽ vá lưới dưới ánh trăng. Cô là hiện thân của sự kiên cường, của xóm biển đang từng ngày chống chọi với thiên nhiên và chiến tranh. Và rồi, từ nẻo rừng dương, một bóng người xuất hiện – một người lính, một cán bộ từ xa trở về. Cuộc gặp gỡ ấy, tưởng chừng chỉ là khoảnh khắc tình cờ trong màn đêm, nhưng lại mang trong mình bao ý nghĩa sâu xa về tình đất, tình người.

Cảm nhận bài thơ: Ngày xuân đọc Hồ Xuân Hương – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Ngày xuân đọc Hồ Xuân Hương – Tô Hà

Mùa xuân không chỉ là mùa của hoa nở, của trời xanh trong vắt, mà còn là mùa của những rung động lòng người, của những cảm xúc mãnh liệt nhất. Và trong khoảnh khắc ấy, khi đọc thơ Hồ Xuân Hương – một hồn thơ vừa kiêu hãnh, vừa đầy táo bạo, vừa đau đáu khôn nguôi – ta như nghe thấy tiếng lòng của một người phụ nữ dám yêu, dám sống, dám thách đố với thời đại.

Cảm nhận bài thơ: Xóm Lăng – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Xóm Lăng – Tô Hà

Có những miền quê không chỉ hiện hữu trên bản đồ mà còn in sâu trong ký ức, trở thành một phần máu thịt của những ai từng sinh ra, lớn lên và gắn bó. “Xóm Lăng” của Tô Hà là một bài thơ như thế – một bức tranh vừa cổ kính vừa mênh mang, nơi thiên nhiên, con người và lịch sử hòa quyện trong sự lặng lẽ nhưng đầy sức sống.

Cảm nhận bài thơ: Tiếng đầu con gọi – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Tiếng đầu con gọi – Tô Hà

Giữa những bộn bề của cuộc sống, có những khoảnh khắc nhỏ bé nhưng lại chứa đựng niềm vui vô hạn. “Tiếng đầu con gọi” của Tô Hà là một bài thơ ấm áp, chan chứa tình yêu thương, ghi lại giây phút diệu kỳ khi một đứa trẻ cất lên những tiếng nói đầu tiên. Đó không chỉ là sự khởi đầu của ngôn ngữ, mà còn là sự khởi đầu của những kết nối, của yêu thương, của sợi dây gắn bó giữa con người với nhau trong một mái nhà đầy hạnh phúc.

Một ngày là nghĩa – Nguyễn Công Trứ

Cảm nhận về bài thơ: Một ngày là nghĩa – Nguyễn Công Trứ

Trong thi ca Việt Nam, Nguyễn Công Trứ không chỉ là nhà thơ trữ tình mà còn là người ghi lại những cảm xúc và triết lý nhân sinh một cách tinh tế. Bài thơ “Một ngày là nghĩa” là một trong những tác phẩm giàu cảm xúc, thể hiện sâu sắc nỗi lòng về tình người, tình bạn và nỗi xót xa trước những biến đổi vô thường của cuộc đời.

Qua đèo Ngang

Bài thơ “Qua đèo Ngang” – Bà huyện Thanh Quan

Trong lịch sử văn học Việt Nam, thơ của Bà Huyện Thanh Quan luôn mang một phong vị trầm buồn, khắc khoải về quê hương, đất nước và thân phận con người. Bài thơ “Qua Đèo Ngang” là một tác phẩm tiêu biểu cho tâm hồn nhạy cảm và sâu sắc của bà. Với ngôn ngữ tinh tế và hình ảnh giản dị mà thấm đượm nỗi niềm, bài thơ không chỉ khắc họa vẻ đẹp hoang sơ của cảnh vật mà còn phơi bày tâm trạng cô đơn, hoài niệm của một trái tim gắn bó với quê hương, đất nước.

Cảm nhận về bài thơ: Nhẹ đường danh lợi – Nguyễn Bỉnh Khiêm

Cảm nhận về bài thơ: Nhẹ đường danh lợi – Nguyễn Bỉnh Khiêm

Bài thơ “Nhẹ đường danh lợi” của Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm là một bức tranh tuyệt mỹ về cuộc đời an nhiên, thoát tục, vượt qua những ràng buộc của công danh và lợi lộc. Đọc từng câu thơ, ta như nghe được tiếng lòng bình thản của một người từng trải, người đã đi qua biết bao thăng trầm và lựa chọn buông bỏ để tìm về sự tĩnh lặng trong tâm hồn.

Cảm nhận bài thơ: Gặp lại O Chín – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Gặp lại O Chín – Tô Hà

Có những cuộc gặp gỡ bất ngờ, mà trong khoảnh khắc ấy, cả một quãng đời bỗng chốc ùa về, như ngọn lửa bùng lên từ tro tàn ký ức. Gặp lại O Chín của Tô Hà là một bài thơ như thế – một lần tái ngộ giữa dòng người tấp nập Hồ Gươm, để rồi cả hai bàng hoàng nhận ra nhau qua một nụ cười – nụ cười của quá khứ gian lao, của những năm tháng chiến tranh khốc liệt nhưng cũng đầy kiêu hãnh.