Có những khoảnh khắc trong đời, ta bỗng thấy thời gian như ngưng đọng, để rồi trong sự tĩnh lặng ấy, quá khứ và tương lai hòa quyện vào nhau. Một buổi mai nào đó của Tô Hà là một bài thơ như thế – nơi những ký ức, những ước vọng và những hình ảnh bất biến của Hồ Gươm lặng lẽ trôi theo dòng thời gian, để lại trong lòng người đọc một nỗi xúc động sâu xa.
