Khi nhắc đến Hồ Xuân Hương, người ta không chỉ nhớ đến một nhà thơ với tài năng vượt trội trong việc sử dụng ngôn ngữ Nôm, mà còn là một thi sĩ tinh tế trong việc khắc họa những giá trị sâu sắc của cuộc sống, với những chiêm nghiệm về bản thể con người, thiên nhiên và xã hội. Bài thơ “Chùa Sài Sơn” chính là một ví dụ điển hình của sự giao thoa giữa con người và thiên nhiên, giữa lý tưởng và thực tế, với những chiều sâu đầy mâu thuẫn, nhưng lại mang đậm màu sắc thơ Hồ Xuân Hương – vừa hóm hỉnh, vừa triết lý.
