Bài thơ: Cô lái đò

Bài thơ: Cô lái đò – Nguyễn Bính

Trong thi ca Nguyễn Bính, những hình ảnh bình dị của làng quê Việt Nam thường được phác họa bằng sự chân phương và cảm xúc chân thật. “Cô Lái Đò” là một bài thơ như thế, chứa đựng cả câu chuyện tình buồn lặng lẽ, hòa quyện với không gian sông nước mênh mang. Từng câu chữ gợi lên một nỗi niềm tiếc nuối, nhắc nhở về sự tàn phai của thời gian và những giấc mơ dang dở trong đời người.

Những sợi tơ lòng

Bài thơ: Những sợi tơ lòng – Chế Lan Viên

Trong bài thơ “Những sợi tơ lòng,” Chế Lan Viên đã viết nên một khúc ca đầy u sầu và ám ảnh, nơi mỗi câu chữ như rung lên những sợi tơ mỏng manh của tâm hồn. Đó là những sợi tơ đã thấm đẫm nỗi đau, sự bất lực trước dòng chảy vô tình của thời gian và những đổi thay nghiệt ngã của cuộc đời. Qua bài thơ, Chế Lan Viên không chỉ thể hiện tâm trạng bi thương của chính mình mà còn truyền tải một triết lý nhân sinh sâu sắc về sự bấp bênh của kiếp người và khát vọng vượt thoát khỏi cõi trần gian đầy bi kịch.

Bài thơ Bợm Già – Tú Xương

Bài thơ: Bợm Già – Tú Xương

Tú Xương, với tài năng trào phúng bậc thầy, không ngần ngại phơi bày những góc khuất của xã hội, thói đời, và cả những con người với lối sống nửa hư nửa thực. Bợm Già là một bài thơ tiêu biểu, khắc họa hình ảnh kẻ phong lưu giả tạo, đồng thời gửi gắm một thông điệp sâu sắc về giá trị thực sự trong cuộc sống.

Cảm thu tiễn thu

Bài thơ “Cảm thu, tiễn thu” – Tản Đà

Bài thơ “Cảm thu, tiễn thu” của Tản Đà là một áng thơ tuyệt tác, thấm đẫm nỗi niềm nhân thế, nơi thi nhân gửi gắm những cảm xúc về mùa thu, cuộc đời, và con người. Qua những vần thơ giàu hình ảnh và ý tứ, Tản Đà không chỉ thể hiện tình yêu thiên nhiên mà còn bộc lộ sự trăn trở sâu sắc về kiếp người, danh vọng, và nhân sinh.

Bài thơ: Chế sư – Hồ Xuân Hương

Bài thơ: Chế sư – Hồ Xuân Hương

Trong kho tàng thơ Nôm của Hồ Xuân Hương, bài thơ “Chế Sư” là một tác phẩm thể hiện rõ sự sắc sảo và tinh tế trong việc bộc lộ cái nhìn sâu sắc về xã hội và những phê phán khéo léo, thậm chí hài hước, về một tầng lớp trong xã hội phong kiến. Với phong cách đặc trưng của mình, Hồ Xuân Hương đã không ngần ngại “chế” một cách tinh tế và đầy ẩn ý, nhằm phơi bày những mảng tối và những sự giả dối trong bộ mặt tôn sùng đạo đức.

Bài thơ: Áo trắng

Bài thơ: Áo trắng – Huy Cận

Bài thơ Áo trắng của Huy Cận như một khúc nhạc dịu dàng, tràn đầy cảm xúc về tuổi trẻ, tình yêu và vẻ đẹp tinh khôi của người con gái trong ký ức. Với những vần thơ trong trẻo, đầy chất lãng mạn, bài thơ không chỉ ngợi ca sắc đẹp mà còn gợi lên những rung động đầu đời, những khát vọng và mộng mơ của một thời thanh xuân mãi vẹn nguyên trong lòng mỗi người.

Chân quê – Nguyễn Bính

Bài thơ: Chân quê – Nguyễn Bính

Nguyễn Bính, nhà thơ của làng quê Việt Nam, qua bài thơ “Chân Quê”, đã khắc họa một bức tranh sống động về sự giao thoa giữa truyền thống và hiện đại, đồng thời gửi gắm tình yêu tha thiết dành cho những giá trị mộc mạc, bình dị của quê hương. Bài thơ, với giọng điệu thủ thỉ, nhẹ nhàng mà sâu sắc, không chỉ là câu chuyện tình yêu đôi lứa mà còn là nỗi trăn trở về sự phai nhạt của hương đồng gió nội trong đời sống hiện đại.

Chân dung biển

Bài thơ: Chân dung biển – Hoàng Nhuận Cầm

Trong bài thơ “Chân dung biển”, Hoàng Nhuận Cầm đã khéo léo dệt nên một bức tranh vừa thực vừa mơ, nơi biển không chỉ là cảnh sắc thiên nhiên mà còn trở thành biểu tượng cho cảm xúc sâu thẳm của con người. Qua những hình ảnh giản dị mà giàu tính gợi cảm, bài thơ mở ra một thế giới đầy hoài niệm, những rung động lặng thầm và nỗi nhớ khôn nguôi.

Phở đức tụng

Bài thơ: “Phở” đức tụng – Tú Mỡ

Trong thế giới ẩm thực Việt Nam, phở là một món ăn không chỉ nổi bật về hương vị mà còn chứa đựng những giá trị văn hóa và tình cảm sâu sắc. Bài thơ “Phở” Đức Tụng của nhà thơ Tú Mỡ không chỉ đơn thuần ca ngợi món ăn bình dân này mà còn là một tác phẩm sâu sắc, gửi gắm thông điệp về sự giản dị mà tuyệt vời trong cuộc sống. Phở, với tất cả sự tỉ mỉ trong từng thành phần và vị giác, không chỉ là một bữa ăn ngon mà còn là biểu tượng của sự hòa hợp, sự bổ dưỡng cho thể xác lẫn tinh thần.

Chân quê Nguyễn Bính

Bài thơ “Chân quê” – Nguyễn Bính

Bài thơ “Chân quê” là một lời nhắn nhủ nhẹ nhàng nhưng sâu sắc về việc trân trọng bản sắc và những giá trị truyền thống của quê hương. Qua từng câu thơ mộc mạc, Nguyễn Bính đã làm sống dậy trong lòng người đọc hình ảnh của một làng quê Việt Nam yên bình, đồng thời gợi lên niềm trân quý những nét đẹp giản dị nhưng đầy ý nghĩa trong cuộc sống.

Nguồn thơ của tôi

Bài thơ: Nguồn thơ của tôi – Chế Lan Viên

Bài thơ “Nguồn thơ của tôi” của Chế Lan Viên là một tác phẩm đặc biệt, không chỉ khẳng định nguồn cảm hứng sâu sắc từ lịch sử dân tộc mà còn thể hiện một tiếng lòng đầy bi thương và tự hào. Đây là lời đáp lại bài thơ “Nguồn thi cảm” của nhà thơ Thanh Tịnh, nhưng hơn cả, nó là một tuyên ngôn mạnh mẽ về cội rễ văn chương của Chế Lan Viên – nơi ông tìm thấy nguồn thơ từ những biến cố lịch sử và những di sản điêu tàn.

Bài thơ Cây Đào

Bài thơ “Cây Đào” – Tản Đà

Bài thơ “Cây Đào” của nhà thơ Tản Đà là một tác phẩm giản dị nhưng sâu sắc, mang đến cho người đọc những suy tư về giá trị của sự chăm sóc, rèn luyện và ý thức trách nhiệm đối với bản thân. Qua hình ảnh cây đào tươi đẹp, tác giả khéo léo gửi gắm thông điệp về cuộc sống, về ý nghĩa của sự lao động và sự nỗ lực cá nhân để phát triển.

Bài thơ: Động Hương Tích – Hồ Xuân Hương

Bài thơ: Động Hương Tích – Hồ Xuân Hương

Hồ Xuân Hương, được biết đến như “Bà chúa thơ Nôm,” không chỉ là một thi sĩ tài ba mà còn là người có khả năng nhìn thấu những mâu thuẫn sâu sắc trong xã hội. Trong bài thơ “Động Hương Tích”, bà không ngần ngại vạch trần sự giả dối và những mưu mẹo đầy sắc sảo của con người. Qua những câu thơ dường như mộc mạc nhưng lại đầy châm biếm và sắc sảo, bà đã khắc họa một bức tranh rõ nét về những thói đời và sự mưu mẹo trong việc tìm kiếm sự giác ngộ, sự thanh tịnh.

Bài thơ: Gió lạnh chiều đông

Bài thơ: Gió lạnh chiều đông – Huy Cận

Trong bài thơ “Gió lạnh chiều đông”, Huy Cận đưa người đọc trở về miền ký ức tuổi thơ với những cảm xúc buốt giá và nỗi buồn xa xăm như chính mùa đông trong thơ ông. Từng câu chữ như một sợi dây nối liền giữa quá khứ và hiện tại, giữa những tháng năm non nớt và sự trưởng thành đầy hoài niệm, để lại dư âm về sự chảy trôi của thời gian và vẻ đẹp của những điều đã mất.

Bài thơ: Thư mùa thu – Hoàng Nhuận Cầm

Bài thơ “Thư mùa thu” của Hoàng Nhuận Cầm không chỉ là một lá thư gửi người bạn chiến đấu mà còn là một bức tranh giàu cảm xúc về tình bạn, tình yêu đất nước, và những năm tháng tuổi trẻ trên chiến trường. Đằng sau những câu chữ mộc mạc là một thế giới nội tâm sâu lắng, nơi lòng yêu nước hòa quyện với kỷ niệm, nơi chiến tranh khốc liệt được dịu lại bởi tình người.

Bài thơ: Ông và cháu

Bài thơ: Ông và cháu – Tú Mỡ

Trong vòng tay của gia đình, tình cảm giữa ông và cháu không chỉ là mối quan hệ ruột thịt mà còn là sự kết nối của hai thế hệ, một chiếc cầu yêu thương tràn đầy niềm vui và sự thấu hiểu. Bài thơ Ông và cháu của nhà thơ Tú Mỡ là một bản giao hưởng nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, tôn vinh vai trò của người ông trong việc vun đắp và nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ.

Áo đỏ

Bài thơ “Áo đỏ” – Vũ Quần Phương

Bài thơ “Áo đỏ” của Vũ Quần Phương tuy ngắn gọn nhưng lại chứa đựng một sức hút mãnh liệt, khắc họa cảm xúc yêu thương và rung động sâu sắc của nhân vật trữ tình. Chỉ với bốn câu thơ, tác giả đã vẽ nên bức tranh đầy màu sắc và cảm xúc về hình ảnh người con gái giữa phố đông, đồng thời gửi gắm thông điệp về sức mạnh kỳ diệu của tình yêu.

Khúc ca chiều

Bài thơ: Khúc ca chiều – Chế Lan Viên

Chế Lan Viên, người thi sĩ tài hoa của văn học Việt Nam, đã mang đến cho độc giả những áng thơ không chỉ là nghệ thuật ngôn từ mà còn là những chuyến du hành vào tâm hồn sâu thẳm. Với bài thơ “Khúc ca chiều”, ông mời gọi chúng ta đến với một buổi chiều vàng rực rỡ nhưng đượm buồn, nơi nỗi cô đơn và khát vọng yêu thương hòa quyện thành một bản nhạc u sầu nhưng đầy mê hoặc.

Bài thơ: Chơi khán đài – Hồ Xuân Hương

Bài thơ: Chơi khán đài – Hồ Xuân Hương

Hồ Xuân Hương, người được mệnh danh là “Bà chúa thơ Nôm,” không chỉ nổi tiếng vì những tác phẩm dạt dào cảm xúc, sắc sảo mà còn vì những tư tưởng thâm trầm ẩn chứa trong từng câu chữ. Bài thơ “Chơi khán đài” là một trong những tác phẩm như vậy, nơi tác giả sử dụng khung cảnh chiều xuân, khán đài và bầu không khí lắng đọng để thể hiện những suy tư sâu sắc về tình yêu, nỗi buồn, và những khát vọng vô tận của con người.

Bài thơ: Đoàn thuyền đánh cá

Bài thơ: Đoàn thuyền đánh cá – Huy Cận

Bài thơ Đoàn thuyền đánh cá của nhà thơ Huy Cận không chỉ là một bức tranh thiên nhiên kỳ vĩ, mà còn là khúc tráng ca của lao động, của con người hòa mình vào thiên nhiên với tình yêu đất nước và niềm tự hào sâu sắc. Đọc bài thơ, ta như nghe thấy tiếng sóng vỗ dập dìu, tiếng hát vang vọng trên biển cả mênh mông và cảm nhận được sức sống mãnh liệt lan tỏa từ con người đến thiên nhiên.

Viên xúc xắc mùa thu

Bài thơ: Viên xúc xắc mùa thu – Hoàng Nhuận Cầm

Bài thơ “Viên xúc xắc mùa thu” của Hoàng Nhuận Cầm như một bản giao hưởng phức hợp, vừa dữ dội vừa sâu lắng, chứa đựng những cảm xúc mãnh liệt về tình yêu, cuộc sống, và những biến động không thể dự đoán trước. Hình ảnh viên xúc xắc trong bài thơ trở thành biểu tượng độc đáo cho số phận, tình yêu và cả những điều bất ngờ mà cuộc đời dành cho con người.