Cửa Tùng hiện lên trong bài thơ của Nguyễn Khoa Điềm không chỉ là một địa danh, mà còn là một không gian ký ức, nơi biển trời chan chứa tình quê, nơi con người gắn bó với đất, với sóng bằng những câu chuyện đời bền bỉ. Giữa sắc nắng rực rỡ của biển, những hình ảnh quen thuộc bến sông, thuyền cá, những con người chân chất hiện ra trong sự hòa quyện giữa quá khứ và hiện tại.
