Bài thơ Thơ sầu rụng của Lưu Trọng Lư như một nốt trầm lặng lẽ ngân vang giữa dòng chảy thời gian, mang theo những nỗi buồn man mác về ký ức, về tuổi trẻ, về những điều đã xa mà ta chẳng thể nào níu giữ. Đọc bài thơ, ta như nghe thấy tiếng thời gian nhỏ giọt, rót vào lòng người một nỗi cô đơn mơ hồ, một niềm tiếc nuối không gọi tên.
