Lưu Trọng Lư không chỉ là nhà thơ của những nỗi buồn nhẹ nhàng mà còn là người gieo vào lòng người đọc những hoài niệm về một thời xa xưa, nơi có những dấu chân tráng sĩ, những bến nước lặng thầm, và những buổi chiều bảng lảng sương khói. Chiều cổ là một bài thơ ngắn nhưng mang đến một không gian cổ kính, trầm mặc, nơi thời gian dường như lắng lại trong sự giao hòa của thiên nhiên và con người.
