Có những con người sinh ra không phải để cúi đầu trước số phận, mà để vùng lên như những cơn bão dữ, để ánh sáng từ trí tuệ và khí phách của họ rọi sáng cả một thời đại. Cao Bá Quát là một con người như thế, một nhà thơ, một kẻ sĩ tài hoa nhưng bạc mệnh, một con người luôn mang trong mình khát vọng đổi thay. Và trong bài thơ Nhớ Cao Bá Quát, Vũ Đình Liên đã khắc họa hình ảnh ấy với tất cả sự trăn trở và tiếc thương sâu sắc.
