Bài thơ Ánh trăng

Bài thơ Ánh trăng – Nguyễn Duy

“Ánh trăng” không chỉ là câu chuyện riêng của tác giả mà còn là lời tự vấn cho mỗi chúng ta. Nó khiến người đọc phải lặng người suy ngẫm, để rồi trong một khoảnh khắc nào đó, chính chúng ta cũng “giật mình” khi đối diện với ánh trăng – ánh sáng của ký ức và tình nghĩa.

Bài ca vỡ đất

Bài ca vỡ đất – Hoàng Trung Thông

“Bài ca vỡ đất” của Hoàng Trung Thông là một khúc ca hùng tráng, giản dị nhưng đong đầy ý nghĩa về tinh thần lao động cần cù và ý chí chinh phục thiên nhiên của con người Việt Nam. Bài thơ đã khắc họa sinh động hình ảnh người nông dân trong hành trình khai hoang, vỡ đất, biến những mảnh đất hoang vu thành ruộng vườn xanh tươi – biểu tượng cho sự sống và hy vọng.

Tụng bình thường tâm thị đạo

Bài thơ “Tụng bình thường tâm thị đạo” – Thiền sư Huệ Khai

Bài thơ “Tụng Bình Thường Tâm Thị Đạo” của Thiền sư Huệ Khai, qua bản dịch đầy xúc cảm của Thiền sư Thích Nhất Hạnh, không chỉ là một bức tranh thiên nhiên thơ mộng mà còn là một lời nhắn nhủ sâu sắc về con đường đạt tới sự an lạc trong tâm hồn.

Vội vàng Xuân Diệu

Bài thơ “Vội vàng” Xuân Diệu

“Vội vàng” là một trong những bài thơ tiêu biểu của Xuân Diệu, người được mệnh danh là “ông hoàng thơ tình” của thi ca Việt Nam hiện đại. Bài thơ là tiếng lòng nồng nhiệt, đắm say trước vẻ đẹp của thiên nhiên, cuộc sống và cũng là khát vọng mãnh liệt tận hưởng trọn vẹn từng khoảnh khắc của đời người.

thắc mắc thích minh niệm

Bài thơ “Thắc mắc” – Thích Minh Niệm

Bài thơ “Thắc mắc” của nhà sư Thích Minh Niệm như một làn sương mỏng, nhẹ nhàng phủ xuống tâm hồn người đọc, gợi lên những câu hỏi giản dị mà sâu sắc. Những câu hỏi ấy vang vọng từ một tâm hồn nhạy cảm, một người đang chiêm nghiệm về cuộc đời, về những quy luật tự nhiên và những khổ đau hiện hữu trong kiếp nhân sinh.

Vòng tròn thư pháp

Bài thơ “Không” của Thiền sư Thích Nhất Hạnh

Bài thơ “Không” của Thiền sư Thích Nhất Hạnh tựa như một lời tâm tình giản dị, mà sâu lắng đến tận cùng trái tim. Những câu chữ nhẹ nhàng ấy mở ra cả một chân trời của sự thấu hiểu, dẫn dắt chúng ta đi vào dòng chảy của triết lý sống: không có khổ đau thì cũng chẳng thể nào cảm nhận trọn vẹn hạnh phúc.

Thôi hết băn khoăn

Bài thơ “Thôi hết băn khoăn” của Vũ Hoàng Chương

“Thôi hết băn khoăn” là bài thơ được Vũ Hoàng Chương sáng tác vào những năm cuối cuộc đời. Bài thơ không chỉ là một lời tự của cá nhân mà còn chứa đựng một triết lý, một con đường, một hành trình đưa đến sự giác ngộ về cuộc sống nhân sinh và những kiếp người.

Bài thơ “Nhàn nhã” của Quan Hán Khanh

Thơ ca về chữ “Nhàn” không chỉ phản ánh khát vọng sống hòa hợp với thiên nhiên mà còn là lời nhắn nhủ về việc buông bỏ danh lợi, tìm đến sự bình yên trong tâm hồn. Ở Việt Nam, những bài thơ về chủ đề “Nhàn” nổi bật như “Nhàn” của Nguyễn Bỉnh Khiêm, …

Nhà thờ

Bài thơ “Nhà thờ” – Đồng Đức Bốn

Bài thơ “Nhà thờ” của nhà thơ Đồng Đức Bốn, chỉ vỏn vẹn hai câu nhưng lại mở ra một không gian cảm xúc mạnh mẽ và đầy bất ngờ. Bài thơ giống như một bức họa siêu thực, mà mỗi nét vẽ đều chất chứa sự mỉa mai nhẹ nhàng nhưng sâu cay, đánh thức những suy tư về tín ngưỡng và thân phận con người.

Vào Chùa

Bài thơ “Vào chùa” – Đồng Đức Bốn

Bài thơ “Vào chùa” của Đồng Đức Bốn tuy ngắn gọn, nhưng lại chứa đựng nhiều tầng ý nghĩa sâu sắc về cuộc đời, tín ngưỡng, và thân phận con người. Kể từ khi ra đời, “Vào chùa” đã tạo ra một cơn sốt cho người đọc với nhiều ý kiến và cung bậc cảm xúc khác nhau.

Bài thơ “Cảm hứng trên đường lên núi đón Tết Trùng Dương” – Nguyễn Văn Lợi

“Cảm hứng trên đường lên núi đón Tết Trùng Dương” với ngôn ngữ giản dị mộc mạc và một âm điệu nhẹ nhàng, tác giả Nguyễn Văn Lợi đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên sinh động qua đó thể hiện sự hòa hợp giữa con người với thiên nhiên với một góc nhìn tràn đầy sức sống với những cảm xúc tươi mới, bình yên và sâu lắng.

Bài thơ “Ô trống cuộc đời” – Sỹ Vinh

“Ô trống cuộc đời” của Sỹ Vinh là một bài thơ giản dị nhưng đầy triết lý, hướng người đọc đến với con đường hoàn thiện bản thân thông qua những nguyên tắc sống thiết thực và mang tính giáo dục cao.

Xéc-gây Ê-xê-nhin, nhà thơ của thiên nhiên và tình yêu

Rồi người những đời sau có thể quên đi rằng, trước khi đến yên nghỉ tại một nghĩa trang ở Lê-nin-grat (nay là Xanh Pê-téc-bua), tháng 12-1925, quan tài Ê-xê-nhin đã được đưa quanh tượng đài Puskin… nhưng người ta sẽ không bao giờ quên thơ ông, những bài thơ thuộc về thiên nhiên và con người trên Trái đất.

Bài thơ “Thư gửi mẹ” –  Êxênhin

Người đời thường cho rằng, những ai chỉ sống với bản năng thì rốt cuộc chẳng làm nên được trò trống gì. Nghĩa là anh ta thiếu sự kiềm chế của ý thức, và bởi vậy mà tự cắt đứt những sợi dây ràng buộc với xã hội. Nhưng bản năng tâm hồn Ê-xê-nhin thì khác, đấy là cái bản năng người nhất, cái bản năng mà tự nó là một sự cao thượng, vừa đáng kính nể lại vừa dễ gần gũi.

Thăm mả cũ bên đường – Tản Đà

Hành trình đời người, dù là ai, cũng sẽ dừng lại ở một nấm mồ, ở cát bụi. Bao nhiêu thành công hay thất bại cũng chấm dứt ở đó. Một thời gian sau đó, không ai còn nhớ đến nữa.
Tản Đà gọi nấm đất bên đường hay bất cứ ngôi mộ nào, cũng là quê hương con người ta. Ôi, phải chăng cát bụi là quê hương, nơi sống ở thác về?

Bài thơ Khổ và Vui

Bài thơ “Khổ và Vui” mang đậm tinh thần triết lý Phật giáo, thể hiện sự sâu sắc trong việc nhìn nhận và vượt qua khái niệm nhị nguyên “khổ” và “vui”. Qua bài thơ, tác giả khuyên con người không nên bám víu vào cảm xúc, mà nên giữ tâm bình thản để đạt đến sự giải thoát chân thật.