Có những dòng sông không chỉ chảy qua đất, mà còn chảy qua lòng người, mang theo những nỗi niềm thương nhớ, chia xa. Sông Thương trong thơ Bàng Bá Lân không chỉ là một dòng nước vô tri, mà còn là chứng nhân của bao cuộc biệt ly, bao niềm đau quặn thắt. Đọc Sông Thương, ta không chỉ thấy một bức tranh thiên nhiên thơ mộng mà còn nghe vang vọng trong đó tiếng lòng của những kẻ yêu nhau mà phải cách xa.
