Phía trước mùa xuân

Bài thơ “Phía trước… mùa xuân” – Đặng Hiển

Bài thơ “Phía Trước… Mùa Xuân” của Đặng Hiển như một bản nhạc ngắn gọn nhưng tràn đầy năng lượng tích cực, khơi gợi trong lòng người đọc niềm tin và hy vọng mãnh liệt vào những điều tốt đẹp của cuộc sống. Chỉ với vài dòng thơ, tác giả đã vẽ nên một hành trình qua các mùa của đời người, từ thu, đông cho đến xuân – nơi biểu tượng cho sự tái sinh, khởi đầu mới và những đổi thay diệu kỳ.

Thị xã trong mưa

Bài thơ “Thị xã trong mưa” – Đặng Hiển

Bài thơ “Thị Xã Trong Mưa” của Đặng Hiển mang đến một bức tranh vừa hiện thực vừa lãng mạn về sự đổi thay của một thị xã qua thời gian. Hình ảnh thị xã cũ kỹ, thị xã mới và thị xã trong mưa không chỉ là những khía cạnh của cảnh vật mà còn là biểu tượng cho dòng chảy của ký ức, hiện tại và cảm xúc sâu sắc của tác giả dành cho mảnh đất quen thuộc.

Lý tưởng Đặng Hiển

Bài thơ “Lý tưởng” – Đặng Hiển

Bài thơ “Lý Tưởng” của Đặng Hiển là một bản hòa ca đẹp đẽ về giá trị sống cao cả, nơi mỗi lời thơ không chỉ là những âm vang trầm bổng, mà còn là ánh sáng soi rọi con đường dẫn lối con người vượt qua những thử thách của cuộc đời. Với ngôn từ súc tích, giàu ý nghĩa, nhà thơ đã khắc họa một cách chân thực và sâu sắc về sức mạnh của lý tưởng trong việc xây dựng và định hướng nhân cách con người.

Cửu Trùng đài

Bài thơ “Cửu Trùng đài” – Đặng Hiển

Bài thơ “Cửu Trùng Đài” của Đặng Hiển là một lời tự sự đầy ám ảnh về sự mâu thuẫn giữa khát vọng sáng tạo cao cả và thực tế khắc nghiệt của thời cuộc. Qua những hình ảnh lịch sử và cảm xúc mãnh liệt, nhà thơ không chỉ tái hiện bi kịch của quá khứ mà còn đặt ra những câu hỏi sâu sắc về ý nghĩa của nghệ thuật, quyền lực và con người.

Hoa gạo Đặng Hiển

Bài thơ “Hoa gạo” – Đặng Hiển

Bài thơ “Hoa Gạo” của Đặng Hiển tuy ngắn gọn nhưng lại chứa đựng một chiều sâu cảm xúc đặc biệt. Chỉ với bốn câu thơ, tác giả đã khéo léo gợi lên những ký ức, tình yêu, và nỗi lòng gắn bó với một thời thanh xuân rực rỡ, nơi hình ảnh hoa gạo trở thành biểu tượng cho mùa tháng ba và những cảm xúc khó quên.

Lá rơi Đặng Hiển

Bài thơ “Lá rơi” – Đặng Hiển

Bài thơ “Lá Rơi” của Đặng Hiển là một khúc tự tình ngắn gọn mà sâu lắng, như chiếc lá nhẹ rơi trong buổi chiều tà, khẽ chạm vào lòng người bằng những cảm xúc nhẹ nhàng nhưng đọng lại mãi. Hình ảnh chiếc lá rơi không chỉ là biểu tượng của thời gian trôi đi, mà còn là lời nhắc nhở về những mối tình thoáng qua nhưng để lại dấu ấn sâu đậm trong ký ức.

Thơ Đặng Hiển

Bài thơ “Thơ” – Đặng Hiển

Bài thơ “Thơ” của Đặng Hiển tựa như một khúc ngân nga dịu dàng, đong đầy cảm xúc và khơi gợi sự rung động từ sâu thẳm tâm hồn người đọc. Dưới vầng trăng trong trẻo, trong hơi thở ngào ngạt hương sen, bài thơ vẽ nên một không gian nên thơ và đầy chất mộng mơ. Nhưng ẩn sau khung cảnh ấy là một lời van cầu khẩn thiết: “Em xin anh đừng đọc thơ”.

Tựu trường

Bài thơ “Tựu trường” – Đặng Hiển

Bài thơ “Tựu trường” của nhà thơ Đặng Hiển là một khúc cảm hoài dịu dàng về mùa tựu trường, nơi những hình ảnh đẹp đẽ của tuổi trẻ, của trường lớp và tình yêu dành cho học trò được khắc họa trọn vẹn. Qua những dòng thơ giản dị nhưng giàu cảm xúc, nhà thơ không chỉ gợi nhắc ký ức của ngày khai trường mà còn truyền tải thông điệp về tình yêu cuộc sống và giá trị của thời gian.

Nếu những người mẹ không còn biết hát ru

Bài thơ “Nếu những người mẹ không còn biết hát ru” – Đặng Hiển

Bài thơ “Nếu những người mẹ không còn biết hát ru” của Đặng Hiển là một tác phẩm gợi suy tư sâu sắc, đưa ta vào hành trình khám phá ý nghĩa của ký ức, bản sắc và cội nguồn văn hóa. Qua những câu thơ giản dị mà đầy sức nặng, nhà thơ đã khắc họa một bức tranh đau đáu về sự mai một của truyền thống và giá trị tinh thần.

Xa lạ

Bài thơ “Xa lạ” – Đặng Hiển

Bài thơ “Xa lạ” của Đặng Hiển là một khúc tâm tình nhẹ nhàng nhưng đầy day dứt, nơi người thầy lặng lẽ đối diện với sự xa cách vô hình giữa mình và cô học trò xưa. Qua từng dòng thơ, tác giả đã gợi lên cảm giác tiếc nuối, trăn trở trước sự đổi thay của thời gian và con người, đồng thời truyền tải một thông điệp sâu sắc về giá trị của ký ức và tình nghĩa thầy trò.

Đời cát Đặng Hiển

Bài thơ “Đời cát” – Đặng Hiển

Bài thơ “Đời Cát” của Đặng Hiển là một tuyệt phẩm giàu triết lý và cảm xúc, mang đến cho người đọc một góc nhìn sâu sắc về kiếp nhân sinh. Qua hình ảnh “cát” – biểu tượng cho sự nhỏ bé, mong manh, nhưng cũng đầy sức mạnh tiềm tàng – nhà thơ đã mở ra một bức tranh nhân sinh đậm chất hiện thực, đồng thời chứa đựng niềm tin mãnh liệt vào giá trị của tình yêu, sự hy sinh, và khát vọng sống cao đẹp.

Bên nhà lưu niệm Nguyễn Bính

Bài thơ “Bên nhà lưu niệm Nguyễn Bính” – Đặng Hiển

Bài thơ “Bên Nhà Lưu Niệm Nguyễn Bính” của Đặng Hiển là một lời tri ân xúc động dành cho nhà thơ Nguyễn Bính – người nghệ sĩ tài hoa đã để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng người đọc bằng những vần thơ mộc mạc, đậm chất thôn quê Việt Nam. Với những hình ảnh vừa thân quen vừa lắng đọng, bài thơ không chỉ khắc họa ký ức về một làng quê xưa mà còn gửi gắm nỗi niềm hoài niệm và sự trân trọng đối với di sản văn hóa mà Nguyễn Bính để lại.