Qua nhà người yêu cũ

Bài thơ: Qua nhà người yêu cũ – Đồng Đức Bốn

Bài thơ “Qua nhà người yêu cũ” của Đồng Đức Bốn là một bản nhạc buồn đầy xao xuyến, ghi lại những vệt ký ức không thể phai mờ khi bước qua nơi từng chất chứa tình yêu. Với lối viết tinh tế và hình ảnh thơ giàu sức gợi, tác giả dẫn dắt người đọc trở về miền ký ức, nơi mọi thứ tuy đã qua nhưng vẫn đọng lại trong từng góc nhỏ của tâm hồn.

Sông Thương ngày không em

Bài thơ: Sông Thương ngày không em – Đồng Đức Bốn

Bài thơ “Sông Thương ngày không em” của Đồng Đức Bốn là lời tự sự day dứt, khắc họa nỗi buồn và sự trống vắng khi tình yêu rời xa. Từng câu thơ như một vết khắc sâu vào tâm hồn, nơi nỗi nhớ và đau thương trở thành dòng chảy bất tận trên dòng sông mang tên ký ức.

Tôi đi tìm một tình yêu

Bài thơ: Tôi đi tìm một tình yêu – Đồng Đức Bốn

Bài thơ “Tôi đi tìm một tình yêu” của Đồng Đức Bốn là lời tự sự ngắn ngủi nhưng đầy cảm xúc, phác họa nỗi cô đơn của một tâm hồn khát khao tình yêu giữa dòng đời đầy chông gai. Bằng những hình ảnh thơ tinh tế và ý nhị, tác giả mở ra một không gian vừa hiện thực vừa siêu thực, nơi người đọc cảm nhận được nỗi lòng bơ vơ và hành trình kiếm tìm không hồi kết.

Chơi thuyền trên sông Hương

Bài thơ: Chơi thuyền trên sông Hương – Đồng Đức Bốn

Bài thơ “Chơi thuyền trên sông Hương” của Đồng Đức Bốn tuy ngắn gọn nhưng lại là một bức tranh thi ca đầy cảm xúc, gợi mở một không gian vừa thực vừa mơ, vừa hiện hữu vừa huyền ảo. Trong dòng chảy của tình yêu và cảm hứng, bài thơ như đưa người đọc lạc vào một miền mộng tưởng, nơi mà từng câu chữ là những con sóng nhẹ nhàng ru tâm hồn.

Đời tôi – Đồng Đức Bốn

Bài thơ: Đời tôi – Đồng Đức Bốn

Bài thơ “Đời tôi” của Đồng Đức Bốn là tiếng lòng của một con người từng trải, ngập tràn nỗi buồn, sự trăn trở, và những tiếc nuối về cuộc đời. Với những hình ảnh thơ đầy ám ảnh, tác giả không chỉ kể về nỗi đau riêng mà còn gợi lên những suy tư sâu sắc về kiếp nhân sinh.

Chăn trâu đốt lửa

Bài thơ: Chăn trâu đốt lửa – Đồng Đức Bốn

Bài thơ “Chăn trâu đốt lửa” của Đồng Đức Bốn là một bản hòa ca của hoài niệm, nơi ký ức tuổi thơ hiện về trong những dòng thơ dung dị mà đầy xúc cảm. Qua từng câu chữ, tác giả gợi lên hình ảnh tuổi thơ nghèo khó, nhưng cũng ngập tràn niềm vui giản đơn, cùng với đó là những rung động đầu đời trong sáng, hồn nhiên mà day dứt.

Em bỏ chồng về ở với tôi không?

Bài thơ: Em bỏ chồng về ở với tôi không? – Đồng Đức Bốn

Bài thơ “Em bỏ chồng về ở với tôi không?” của Đồng Đức Bốn là một tác phẩm đầy táo bạo và cảm xúc, mang trong mình nỗi day dứt của một tình yêu mãnh liệt, vừa ngọt ngào vừa đau khổ. Từ những câu chữ mộc mạc, nhà thơ đã khắc họa một tâm hồn đang quằn quại giữa khát khao được yêu và hiện thực đầy giằng xé.

Bài thơ: Trở về với mẹ ta thôi – Đồng Đức Bốn

“Trở về với mẹ ta thôi” của Đồng Đức Bốn là một bài thơ lục bát vừa đậm chất dân gian, vừa thấm đẫm nỗi niềm nhân sinh sâu sắc. Bài thơ như một bức tranh chân thực về tình mẹ con, về những hy sinh thầm lặng và nỗi đau chia xa không thể nói thành lời. Đồng thời, bài thơ còn là tiếng lòng day dứt của người con với những gì đã qua, như một lời nhắc nhở khắc sâu trong tim mỗi người: đừng để muộn màng khi nói lời tri ân với mẹ.

Nhà thờ

Bài thơ “Nhà thờ” – Đồng Đức Bốn

Bài thơ “Nhà thờ” của nhà thơ Đồng Đức Bốn, chỉ vỏn vẹn hai câu nhưng lại mở ra một không gian cảm xúc mạnh mẽ và đầy bất ngờ. Bài thơ giống như một bức họa siêu thực, mà mỗi nét vẽ đều chất chứa sự mỉa mai nhẹ nhàng nhưng sâu cay, đánh thức những suy tư về tín ngưỡng và thân phận con người.

Vào Chùa

Bài thơ “Vào chùa” – Đồng Đức Bốn

Bài thơ “Vào chùa” của Đồng Đức Bốn tuy ngắn gọn, nhưng lại chứa đựng nhiều tầng ý nghĩa sâu sắc về cuộc đời, tín ngưỡng, và thân phận con người. Kể từ khi ra đời, “Vào chùa” đã tạo ra một cơn sốt cho người đọc với nhiều ý kiến và cung bậc cảm xúc khác nhau.