Trong những thời khắc đau thương của lịch sử, mỗi con người đều phải chọn cho mình một con đường riêng. Nhưng đối với những bậc kẻ sĩ, lựa chọn ấy không chỉ là một quyết định cá nhân mà còn là lời tuyên ngôn về nhân cách, về lý tưởng sống. “Từ biệt cố nhân” của Nguyễn Đình Chiểu chính là một bài thơ mang đầy tâm sự, trăn trở của một bậc hiền nhân khi buộc phải rời xa quê hương, rời xa những người thân thuộc để giữ trọn khí tiết của mình.
