Cảm nhận về bài thơ: Mưa dầm - Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Mưa dầm – Nguyễn Đình Chiểu

Trong suốt cuộc đời cầm bút của mình, Nguyễn Đình Chiểu luôn đau đáu với nỗi khổ của nhân dân, với vận mệnh của nước nhà. Những bài thơ của ông không chỉ là lời than thở mà còn là tiếng nói phản ánh hiện thực, chất chứa tâm tư của một con người luôn hướng về đất nước, về nhân dân. “Mưa dầm” là một trong những bài thơ như thế – một bài thơ ngắn gọn nhưng đầy ám ảnh, gợi lên hình ảnh một đất nước đang oằn mình trong giông bão, còn nhân dân thì lầm than, khốn khó.

Cảm nhận về bài thơ: Nước lụt  - Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Nước lụt  – Nguyễn Đình Chiểu

Trong dòng chảy của thi ca Việt Nam, Nguyễn Đình Chiểu luôn được nhớ đến như một nhà thơ của nhân dân, một ngòi bút đau đáu với nỗi thống khổ của quê hương. Không chỉ sáng tác những bài thơ bi tráng ca ngợi nghĩa sĩ hy sinh vì nước, ông còn ghi lại những cảnh đời lầm than với nỗi xót xa thấm đẫm từng câu chữ. “Nước lụt” là một trong những bài thơ như thế—một tiếng than, một lời oán trách, và cũng là một sự kêu gọi lương tri trước cảnh thiên tai dồn dân vào bước đường cùng.

Cảm nhận về bài thơ: Đưa chồng – Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Đưa chồng – Nguyễn Đình Chiểu

Nguyễn Đình Chiểu không chỉ là một nhà thơ yêu nước kiên trung mà còn là người nặng lòng với những tình cảm sâu sắc, chân thành. Trong bài thơ “Đưa Chồng”, ông đã khắc họa nỗi lòng của người vợ tiễn chồng ra trận, một nỗi đau chia ly đượm buồn nhưng không hề bi lụy. Đó là sự hòa quyện giữa tình yêu đôi lứa và nghĩa lớn non sông, giữa nỗi buồn tiễn biệt và niềm tự hào về chí khí trượng phu.

Cảm nhận về bài thơ: Ngựa Tiêu Sương – Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Ngựa Tiêu Sương – Nguyễn Đình Chiểu

Nguyễn Đình Chiểu – nhà thơ, nhà văn hóa lớn của dân tộc, không chỉ để lại cho đời những áng văn chương đầy đạo lý mà còn gửi gắm trong từng câu thơ tinh thần trung nghĩa, lòng yêu nước sắt son. Bài thơ “Ngựa Tiêu Sương” của ông là một tác phẩm sâu sắc, không chỉ ca ngợi lòng trung thành của loài vật mà còn ẩn chứa một thông điệp mạnh mẽ về đạo lý làm người: Thà chết chứ không phản bội quê hương, đất nước.

Cảm nhận về bài thơ: Đơn đao phó hội – Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Đơn đao phó hội – Nguyễn Đình Chiểu

Trong nền văn học yêu nước của Nguyễn Đình Chiểu, những vần thơ không chỉ là lời ca tụng về chính khí và nghĩa khí, mà còn là ngọn đuốc soi sáng tinh thần bất khuất của người quân tử. Bài thơ “Đơn Đao Phó Hội” là một minh chứng rõ nét cho điều đó. Lấy điển tích Quan Vũ một mình vác đao đi dự tiệc giữa vòng vây của Đông Ngô, bài thơ không chỉ tái hiện khí phách oai hùng mà còn khắc họa sâu sắc tinh thần chính nghĩa, bản lĩnh kiên trung của bậc anh hùng chân chính.

Cảm nhận về bài thơ: Điếu đông các đại học sĩ Phan công Thanh Giản – Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Điếu đông các đại học sĩ Phan công Thanh Giản – Nguyễn Đình Chiểu

Nguyễn Đình Chiểu không chỉ là một nhà thơ yêu nước, một người chiến sĩ trên mặt trận văn chương, mà còn là người có tấm lòng trân quý những bậc trung thần, nghĩa sĩ. Bài thơ “Điếu Đông Các Đại Học Sĩ Phan Công Thanh Giản” của ông là lời ai điếu đầy bi tráng dành cho một con người suốt đời tận trung, giữ trọn đạo làm quan nhưng cuối cùng lại rơi vào bi kịch của thời cuộc.

Cảm nhận về bài thơ: Đạo trời – Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Đạo trời – Nguyễn Đình Chiểu

Nguyễn Đình Chiểu không chỉ là một nhà thơ yêu nước mà còn là một bậc hiền triết luôn hướng con người đến đạo lý làm người. Trong bài thơ “Đạo Trời”, ông gửi gắm một chân lý sâu sắc: Đạo trời không xa vời, mà ở ngay trong lòng mỗi con người.

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 12) - Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 12) – Nguyễn Đình Chiểu

Có những cái chết không phải là dấu chấm hết, mà là ngọn lửa vĩnh cửu thắp sáng lòng người. Trương Định đã ra đi, nhưng khí phách của ông vẫn còn đó, soi đường cho muôn đời sau. Bài thơ thứ 12 – bài thơ cuối cùng trong loạt “Điếu Trương Định” của Nguyễn Đình Chiểu, không chỉ là lời tiễn biệt một vị anh hùng mà còn là một lời kêu gọi những người mang trong mình dòng máu nghĩa khí hãy tiếp tục con đường dang dở của ông.

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 11) - Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 11) – Nguyễn Đình Chiểu

Sự ra đi của một bậc anh hùng chưa bao giờ là dấu chấm hết. Đó chỉ là sự khởi đầu của một tiếng gọi, một lời nguyền chưa thể nguôi ngoai trong lòng người dân và những kẻ còn mang nặng mối thù với quân xâm lược. Trương Định đã ngã xuống, nhưng tinh thần của ông không thể bị chôn vùi.

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 10) - Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 10) – Nguyễn Đình Chiểu

Lịch sử dân tộc Việt Nam đã từng khắc ghi bao nhiêu vị anh hùng, những con người sống và chết vì nước, mang theo cả chí khí quật cường vào lòng đất mẹ. Trương Định – vị thủ lĩnh nghĩa quân dám đứng lên chống giặc ngoại xâm, đã trở thành một biểu tượng của lòng yêu nước, của tinh thần bất khuất.

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 9) - Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 9) – Nguyễn Đình Chiểu

Lịch sử dân tộc Việt Nam đã khắc ghi bao vị anh hùng hào kiệt, những người sẵn sàng hy sinh thân mình để bảo vệ quê hương. Trương Định – vị thủ lĩnh nghĩa quân chống Pháp, không chỉ là một chiến tướng tài ba mà còn là biểu tượng của lòng trung nghĩa sắt son. Nguyễn Đình Chiểu, với tấm lòng yêu nước thiết tha, đã viết nên 12 bài thơ điếu ông, mà trong đó, bài thứ 9 là một lời ai điếu đau xót nhưng cũng chất chứa sự bất lực trước thời cuộc đầy nghiệt ngã.

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 8) - Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 8) – Nguyễn Đình Chiểu

Trong lịch sử dân tộc Việt Nam, Trương Định không chỉ là một vị thủ lĩnh khởi nghĩa kiên trung, mà còn là biểu tượng bất khuất của lòng yêu nước. Khi người anh hùng ấy ngã xuống, cả trời đất như rung chuyển, lòng người như đứt từng khúc ruột. Nguyễn Đình Chiểu, với trái tim luôn đau đáu vì dân tộc, đã viết nên bài thơ “Điếu Trương Định” (bài 8) như một lời tri ân, một khúc ai điếu bi tráng gửi đến người nghĩa sĩ đã hy sinh.

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 7) - Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 7) – Nguyễn Đình Chiểu

Trong dòng chảy của lịch sử dân tộc, có những con người đã trở thành biểu tượng bất diệt, những người không chỉ chiến đấu mà còn hòa vào đất trời quê hương, sống mãi trong lòng nhân dân. Trương Định – vị anh hùng áo vải của Gò Công – là một trong những người như thế.

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 6) - Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 6) – Nguyễn Đình Chiểu

Lịch sử dân tộc Việt Nam là những trang bi hùng viết bằng máu, nước mắt và lòng trung nghĩa của những bậc anh hùng kiên trung. Trong số đó, Trương Định là một tượng đài bất diệt – người đã từ bỏ vinh hoa phú quý, không cam lòng khuất phục trước kẻ thù, quyết bám trụ nơi quê hương để chiến đấu đến hơi thở cuối cùng.

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 5) - Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 5) – Nguyễn Đình Chiểu

Lịch sử Việt Nam không chỉ ghi nhận những trang chiến công vang dội, mà còn khắc sâu hình ảnh những bậc anh hùng kiên trung, bất khuất, dù trong hoàn cảnh ngặt nghèo vẫn giữ vững chí lớn. Trương Định là một trong số đó – người đã từ chối vinh hoa để đứng về phía nhân dân, chiến đấu đến hơi thở cuối cùng.

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 4) - Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 4) – Nguyễn Đình Chiểu

Lịch sử Việt Nam đã ghi dấu không ít bậc anh hùng kiên trung, nhưng hiếm ai có một số phận đặc biệt như Trương Định. Ông không chỉ chiến đấu chống giặc ngoại xâm mà còn phải đối diện với sự bỏ rơi của triều đình. Dẫu vậy, ông vẫn một lòng gánh vác sơn hà, không vì thế cuộc mà buông xuôi, không vì cô thế mà khuất phục.

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 3) - Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 3) – Nguyễn Đình Chiểu

Lịch sử Việt Nam từng chứng kiến biết bao tấm gương trung liệt, nhưng ít ai có thể sáng ngời như Trương Định – người anh hùng chọn ở lại chiến đấu vì quê hương, dù bị triều đình quay lưng. Trong những ngày đất nước điêu linh, khi thực dân Pháp chiếm đóng ba tỉnh miền Đông Nam Bộ, ông đã dấy cờ khởi nghĩa, khắc tên mình vào lịch sử bằng máu và lòng quả cảm.

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 2) - Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 2) – Nguyễn Đình Chiểu

Lịch sử dân tộc Việt Nam ghi danh biết bao vị anh hùng đã ngã xuống vì non sông. Họ không chỉ sống trong ký ức của nhân dân mà còn hóa thành bất tử, như những vì sao rực sáng trên bầu trời lịch sử. Trong số đó, Trương Định là một tấm gương chói lọi, người đã khước từ lệnh triều đình bãi binh, chọn con đường ở lại cùng nhân dân chiến đấu đến hơi thở cuối cùng.

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 1) - Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Trương Định (bài 1) – Nguyễn Đình Chiểu

Lịch sử dân tộc Việt Nam là bản trường ca bi tráng về những con người kiên trung, sẵn sàng hy sinh vì đất nước. Trong đó, Trương Định – vị thủ lĩnh kiên cường của phong trào kháng Pháp nửa sau thế kỷ XIX – là một tấm gương sáng chói. Cái chết oanh liệt của ông không chỉ để lại nỗi tiếc thương vô hạn mà còn khơi dậy lòng yêu nước và tinh thần bất khuất trong nhân dân.

Cảm nhận về bài thơ: Dạ ẩm trướng trung – Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Dạ ẩm trướng trung – Nguyễn Đình Chiểu

Nguyễn Đình Chiểu – bậc thầy của thơ ca yêu nước, không chỉ viết những áng văn bi tráng về cuộc chiến chống ngoại xâm, mà còn có những bài thơ đầy nỗi niềm của một kẻ sĩ trước thời cuộc rối ren. “Dạ Ẩm Trướng Trung” là một trong những bài thơ như thế – một khúc bi ca đầy u uất của người anh hùng trong cảnh nước mất nhà tan, giữa đêm dài thao thức, chỉ có rượu và nỗi sầu làm bạn.

Cảm nhận về bài thơ: Con dê – Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Con dê – Nguyễn Đình Chiểu

Nguyễn Đình Chiểu – nhà thơ mù của đất Nam Kỳ, không chỉ nổi danh với những áng thơ ca ngợi lòng trung nghĩa, mà còn để lại những bài thơ châm biếm sắc bén, vạch trần sự xâm lăng và bạo ngược của kẻ thù. Bài thơ “Con Dê” là một tác phẩm tiêu biểu mang đậm chất trào phúng nhưng cũng đầy căm phẫn trước cảnh nước mất nhà tan, khi ngoại bang ngang nhiên giày xéo lên mảnh đất quê hương.