Thơ ca vốn là sợi dây vô hình kết nối những tâm hồn đồng điệu, những con người mang trong mình một nỗi trăn trở về cuộc đời, về cái đẹp, về sự cô đơn và cả niềm khát khao được giãi bày. “Bạn thơ” của Nguyễn Khoa Điềm không chỉ là một bài thơ dành tặng Đồng Đức Bốn, mà còn là tiếng lòng của một người tri âm tri kỷ, một sự sẻ chia đầy chân thành giữa những người viết.
