Cảm nhận bài thơ: Đi cống - Nguyễn Nhược Pháp

Cảm nhận bài thơ: Đi cống – Nguyễn Nhược Pháp

Bài thơ Đi Cống của Nguyễn Nhược Pháp mở ra một khung cảnh hùng vĩ nhưng cũng đầy nỗi niềm. Những đoàn người lặng lẽ rời quê hương, mang theo những sản vật quý giá để tiến cống triều đình phương Bắc. Trong ánh hào quang của quyền lực và lễ nghi, ẩn sâu là bi kịch của những con người bị cuốn vào guồng quay khắc nghiệt của lịch sử.

Cảm nhận bài thơ: Một buổi chiều xuân

Cảm nhận bài thơ: Một buổi chiều xuân – Nguyễn Nhược Pháp

Nguyễn Nhược Pháp không phải là nhà thơ của những hào khí bi tráng hay những triết lý sâu xa, mà ông là thi nhân của những giấc mộng đẹp, của những cảnh sắc nhẹ nhàng mà đượm chút bâng khuâng. Một buổi chiều xuân là bài thơ như thế – một buổi chiều vừa thực, vừa mộng, nơi mà tâm hồn thư sinh thả trôi giữa cõi đời và cõi mộng, giữa cái hữu hình và những điều thoáng qua như sương khói.

Cảm nhận bài thơ: Giếng Trọng Thuỷ - Nguyễn Nhược Pháp

Cảm nhận bài thơ: Giếng Trọng Thuỷ – Nguyễn Nhược Pháp

Trong dòng chảy văn học Việt Nam, Nguyễn Nhược Pháp không chỉ nổi tiếng với những vần thơ nhẹ nhàng, tinh tế mà còn có những bài thơ mang màu sắc u uẩn, đầy ám ảnh. Giếng Trọng Thủy là một trong số đó một khúc bi ca trầm lặng về nỗi dằn vặt của con người giữa đêm giông bão, nơi ranh giới giữa sự sống và cái chết trở nên mong manh đến đáng sợ.

Cảm nhận bài thơ: Căn gác nhỏ - Nguyễn Nhược Pháp

Cảm nhận bài thơ: Căn gác nhỏ – Nguyễn Nhược Pháp

Trong thế giới thơ Nguyễn Nhược Pháp, những hình ảnh nhẹ nhàng nhưng đầy ám ảnh về cuộc đời, tình yêu và mộng tưởng luôn hiện lên một cách tự nhiên, không phô trương nhưng lắng sâu trong lòng người đọc. Căn gác nhỏ là một bài thơ như thế nó mở ra một thế giới của những văn nhân tài tử, những con người sống bằng chữ nghĩa, mộng mơ với văn chương nhưng cũng vật lộn với cơm áo, để rồi tất cả đọng lại trong những vần thơ được sáng tác giữa trời cao và hiện thực khắc nghiệt.

Cảm nhận bài thơ: Chùa Hương - Nguyễn Nhược Pháp

Cảm nhận bài thơ: Chùa Hương – Nguyễn Nhược Pháp

Có những bài thơ không chỉ là thơ, mà còn là một giấc mơ, một mảng ký ức tinh khôi của tuổi trẻ. Chùa Hương của Nguyễn Nhược Pháp chính là một giấc mơ như thế – trong trẻo, hồn nhiên, đầy chất thơ và cũng man mác một nỗi buồn thoáng qua. Đó là câu chuyện của một cô bé mười lăm tuổi, lần đầu tiên theo cha mẹ trẩy hội Chùa Hương, nhưng chuyến đi ấy không chỉ đơn thuần là một cuộc hành hương, mà còn là cuộc gặp gỡ đầu đời với tình yêu, với những rung động ngọt ngào và cũng đầy tiếc nuối.

Cảm nhận bài thơ: Tay ngà - Nguyễn Nhược Pháp

Cảm nhận bài thơ: Tay ngà – Nguyễn Nhược Pháp

Trong thơ Nguyễn Nhược Pháp, ta thường gặp những hình ảnh nhẹ nhàng, bay bổng, gợi nhớ về một thời xa xưa đầy phong nhã và thi vị. Tay ngà là một bài thơ như thế một giấc mộng giữa đêm trăng, nơi quá khứ và hiện tại hòa quyện vào nhau, nơi những bóng hình đã khuất vẫn còn vương vấn trong tâm hồn người lữ khách.

Cảm nhận bài thơ: Mị Ê - Nguyễn Nhược Pháp

Cảm nhận bài thơ: Mị Ê – Nguyễn Nhược Pháp

Nguyễn Nhược Pháp – thi nhân của những vần thơ nhẹ nhàng, tinh tế, lại có lúc khắc họa những bi kịch lịch sử đầy xót xa. Mị Ê là một bài thơ như vậy. Chỉ với tám câu thơ, ông đã dựng nên bức tranh bi tráng về một người phụ nữ tài sắc nhưng bạc mệnh, bị cuốn vào vòng xoáy của những toan tính chính trị, để rồi cuối cùng chọn cái chết như một cách bảo toàn danh tiết.

Cảm nhận bài thơ: Mây - Nguyễn Nhược Pháp

Cảm nhận bài thơ: Mây – Nguyễn Nhược Pháp

Mây – từ ngàn đời nay vẫn là biểu tượng của những giấc mơ, của sự mong manh và vô định. Người ta nhìn mây để tưởng tượng, để gửi gắm tâm tư, để tìm kiếm bóng dáng quá khứ hay một tương lai xa xôi. Trong bài thơ Mây, Nguyễn Nhược Pháp đã vẽ lên một bức tranh đầy hoài niệm, đối lập giữa quá khứ và hiện tại, giữa giấc mộng xưa và thực tại tàn nhẫn, để rồi khép lại bằng một nỗi buồn lặng lẽ, một sự mất mát vô hình mà ai cũng có thể cảm nhận.

Cảm nhận bài thơ: Sơn Tinh, Thuỷ Tinh - Nguyễn Nhược Pháp

Cảm nhận bài thơ: Sơn Tinh, Thuỷ Tinh – Nguyễn Nhược Pháp

Nguyễn Nhược Pháp, với giọng thơ mềm mại và tinh tế, đã thổi vào huyền thoại dân gian Sơn Tinh, Thủy Tinh một hơi thở mới, vừa bay bổng lãng mạn, vừa thấm đẫm nỗi niềm con người. Nếu như trong dân gian, câu chuyện chỉ đơn thuần là cuộc tranh giành Mỵ Nương giữa hai vị thần, thì qua ngòi bút của Nguyễn Nhược Pháp, nó trở thành một thiên tình sử đầy chất thơ, nhưng cũng là một bi kịch về tình yêu, sự kiêu hãnh và nỗi đau của những kẻ quyền năng.

Cảm nhận bài thơ: Nguyễn Thị Kim khóc Lê Chiêu Thống - Nguyễn Nhược Pháp

Cảm nhận bài thơ: Nguyễn Thị Kim khóc Lê Chiêu Thống – Nguyễn Nhược Pháp

Lịch sử không chỉ ghi dấu những bậc đế vương, anh hùng, mà còn có những con người lặng lẽ đứng sau, mang trong lòng những nỗi niềm đau đớn và tuyệt vọng. Nguyễn Thị Kim khóc Lê Chiêu Thống của Nguyễn Nhược Pháp là một bài thơ mang đậm nỗi bi ai ấy – tiếng khóc của người phụ nữ dành cho một triều đại đã suy vong, cho người chồng bạc mệnh, và cho chính thân phận mình trong dòng xoáy lịch sử vô tình.

Cảm nhận bài thơ: Mỵ Châu - Nguyễn Nhược Pháp

Cảm nhận bài thơ: Mỵ Châu – Nguyễn Nhược Pháp

Trong dòng chảy thơ ca Việt Nam, Nguyễn Nhược Pháp là một trong những thi nhân hiếm hoi có thể kết hợp nhuần nhị giữa chất liệu lịch sử và sự trữ tình bay bổng. Với bài thơ Mỵ Châu, ông đã vẽ nên một bức tranh đầy ám ảnh về bi kịch tình yêu giữa Mỵ Châu và Trọng Thủy một mối tình mang vẻ đẹp mong manh, nhưng lại bị số phận nghiệt ngã cuốn vào vòng xoáy của phản bội, đau thương và cái chết.