Bài thơ Ngủ rồi của nhà thơ Phạm Hổ tuy ngắn gọn nhưng lại vẽ lên một khung cảnh bình yên và ấm áp của tình mẫu tử. Hình ảnh mẹ gà ân cần hỏi thăm đàn con trước khi chìm vào giấc ngủ là một khoảnh khắc quen thuộc, giản dị mà thấm đượm tình thương.

Bài thơ Ngủ rồi của nhà thơ Phạm Hổ tuy ngắn gọn nhưng lại vẽ lên một khung cảnh bình yên và ấm áp của tình mẫu tử. Hình ảnh mẹ gà ân cần hỏi thăm đàn con trước khi chìm vào giấc ngủ là một khoảnh khắc quen thuộc, giản dị mà thấm đượm tình thương.
Bài thơ Những dấu chân nho nhỏ của Phạm Hổ là một bức tranh xúc động về lòng dũng cảm của những thiếu niên liên lạc trong chiến tranh. Chỉ với những bước chân bé nhỏ nhưng kiên cường, các em đã góp phần vào những chiến thắng lớn lao, giữ cho trận địa vững vàng, cho làng quê bình yên.
Đồ chơi tuổi thơ là những người bạn nhỏ đồng hành cùng mỗi đứa trẻ, là thế giới thu nhỏ đầy ắp những giấc mơ, niềm vui hồn nhiên. Có những món đồ chơi lộng lẫy với màu sắc rực rỡ, cũng có những món đồ chơi giản dị được tạo nên từ bàn tay khéo léo và trí tưởng tượng phong phú. Bài thơ Những món đồ chơi của nhà thơ Phạm Hổ không chỉ kể về những món đồ chơi trẻ thơ mà còn mở ra một câu chuyện đầy xúc động về những tháng ngày gian khó, khi niềm vui con trẻ gắn liền với cuộc chiến đấu vì Tổ quốc.
Bài thơ Những ngày xưa thân ái của nhà thơ Phạm Hổ mang đến một nỗi đau xót xa về sự chia cắt của tình bạn giữa những năm tháng chiến tranh. Giữa sự khốc liệt của cuộc đời, có những thứ không thể giữ nguyên vẹn, và đôi khi con người phải đối mặt với những khoảnh khắc nghiệt ngã nhất: đứng trước quá khứ của chính mình, mà nổ súng.
Từ thuở ấu thơ, mỗi đêm ngước nhìn lên bầu trời, ta thường tự hỏi: Những vì sao kia có biết nói không? Chúng có hiểu lòng người không? Bài thơ Những vì sao của nhà thơ Phạm Hổ không chỉ gợi lên vẻ đẹp lung linh của dải ngân hà mà còn thắp sáng trong lòng mỗi người khát vọng khám phá, chinh phục những chân trời mới.
Ổi – thứ quả bình dị của vườn quê, không lộng lẫy, không kiêu sa, nhưng lại là biểu tượng của sự thân thuộc và gắn bó. Trong bài thơ Ổi của Phạm Hổ, hình ảnh cây ổi hiện lên thật sống động, từ khoảnh khắc hái quả cho đến khi những trái ổi thơm ngon trở thành món quà gắn kết tình thân.
Bài thơ Quả sầu riêng của Phạm Hổ không chỉ đơn thuần miêu tả một loại trái cây đặc trưng của miền nhiệt đới, mà còn ẩn chứa một thông điệp sâu sắc về sự sẻ chia và niềm vui chung trong cuộc sống.
Bài thơ Ngựa con của Phạm Hổ tuy ngắn gọn nhưng lại chứa đựng một hình ảnh vô cùng sống động và đáng yêu về thế giới động vật. Chỉ với bốn câu thơ, tác giả đã khắc họa trọn vẹn tâm hồn hồn nhiên, ngây thơ của chú ngựa nhỏ, đồng thời gợi lên trong lòng người đọc những suy nghĩ sâu sắc về tình cảm gia đình và sự quan tâm vô tư của con cái dành cho cha mẹ.
Bài thơ Đôi dép thần kỳ của Phạm Hổ không chỉ là một câu chuyện giản dị về đôi dép, mà còn là một bản hùng ca về một con người vĩ đại – Chủ tịch Hồ Chí Minh. Đôi dép cũ kỹ ấy đã cùng Bác bôn ba khắp mọi miền đất nước, vượt qua bao gian khó, trở thành một biểu tượng của sự giản dị, ý chí kiên cường và lòng yêu nước sâu sắc.
Bài thơ Đôi que đan của Phạm Hổ nhẹ nhàng mà thấm đượm một triết lý sâu xa về sự lao động, sự khéo léo và hơn hết, về tình yêu thương ẩn chứa trong từng mũi đan chậm rãi. Những dòng thơ giản dị, mộc mạc như chính hình ảnh đôi tay kiên nhẫn luồn từng sợi len bé nhỏ để tạo nên những món quà ấm áp dành cho người thân.
Bài thơ Đom đóm của nhà thơ Phạm Hổ nhẹ nhàng như một câu chuyện nhỏ, nhưng ẩn chứa trong đó là một thông điệp lớn lao về tri thức và sự sẻ chia.
Trung thu là Tết của thiếu nhi, là những đêm trăng sáng rực rỡ, rộn ràng tiếng cười, tiếng trống múa lân, là những chiếc đèn lồng lung linh sắc màu và mâm cỗ đầy ắp bánh trái. Nhưng có một mùa Trung thu không có đèn, không có bánh, không có những bài hát vui tươi, mà vẫn rực rỡ ánh sáng của niềm tin, của tình yêu thương – đó là Trung thu trong bài thơ Đón thư trung thu của Bác Hồ của nhà thơ Phạm Hổ.
Bài thơ Đu đủ của Phạm Hổ là một bức tranh thiên nhiên dung dị mà thấm đượm tình yêu thương. Đọc bài thơ, ta không chỉ thấy hình ảnh cây đu đủ quen thuộc trong vườn quê Việt Nam mà còn cảm nhận được một thông điệp sâu sắc về tình mẫu tử và sự chở che bền bỉ của thiên nhiên dành cho con người.
Bài thơ Dưa đỏ của Phạm Hổ ngắn gọn nhưng chất chứa bao tầng ý nghĩa, từ hình ảnh quả dưa thanh mát giữa nắng lửa cho đến câu chuyện về An Tiêm – nhân vật trong truyền thuyết trồng dưa trên đảo hoang. Qua từng câu chữ mộc mạc mà sâu sắc, tác giả đã khéo léo gợi lên bài học về sự kiên trì, ý chí tự lực và tinh thần không khuất phục trước gian khó.
Bài thơ Dứa của Phạm Hổ gợi lên một bức tranh bình dị nhưng tràn đầy sức sống về loài cây mọc trên vùng đất đỏ, nơi những trái dứa căng tròn tỏa hương trong nắng. Từng câu thơ ngắn gọn, súc tích nhưng lại chứa đựng cả một thế giới thiên nhiên gần gũi, từ hình dáng đến hương thơm, từ sự chờ đợi đến niềm vui khi được thưởng thức.
Cây dừa – biểu tượng của làng quê Việt Nam, của sự gắn bó, che chở và nuôi dưỡng con người bằng tất cả những gì mình có. Trong bài thơ Dừa của Phạm Hổ, cây dừa không chỉ là một loài cây bình dị, mà còn mang trong mình hơi thở của cuộc sống, của tình cảm gia đình, và cả nỗi nhớ thương sâu sắc với quê hương, đất nước.
Bài thơ Em bé và đàn bò của Phạm Hổ là một khúc tráng ca bi tráng về tinh thần dũng cảm của một em bé chăn bò giữa chiến tranh. Trong tiếng bom đạn xé trời, em không chỉ chiến đấu vì sự sống mà còn vì đàn bò – những người bạn trung thành gắn bó với làng quê. Từ hình ảnh đơn sơ của một đứa trẻ, bài thơ mở ra bức tranh rộng lớn về lòng yêu nước, sự gan dạ và cả những giá trị bình dị mà sâu sắc của quê hương.
Trong những năm tháng kháng chiến chống Mỹ, hình ảnh những con hào chiến đấu không chỉ là biểu tượng của sự kiên cường, mà còn là minh chứng cho tinh thần đoàn kết và quyết tâm bảo vệ quê hương. Em đi đào hào của Phạm Hổ là một bài thơ dung dị nhưng chất chứa bao niềm tự hào và tình yêu nước, khắc họa hình ảnh một em bé tham gia công việc đào hào cùng người lớn.
Có một tình yêu thiêng liêng, sâu đậm mà mỗi con người sinh ra trên mảnh đất này đều mang trong mình – đó là tình yêu Tổ quốc. Với bài thơ Em yêu Tổ quốc Việt Nam, nhà thơ Phạm Hổ đã khơi dậy niềm tự hào và tình yêu tha thiết dành cho đất nước trong lòng mỗi người, đặc biệt là những công dân nhỏ bé đang trưởng thành dưới bóng cờ đỏ sao vàng.
Những ngày đầu xuân, trong góc vườn nhỏ, một hình ảnh quen thuộc mà ấm áp đến lạ – mẹ gà nằm ấp trứng. Không còn dáng vẻ bận rộn bới đất tìm mồi, không còn những bước chân xăng xái khắp sân, mẹ gà giờ đây lặng lẽ, trầm tư, dành trọn tình yêu và sự kiên nhẫn cho những quả trứng bé nhỏ. Nhà thơ Phạm Hổ, qua bài thơ Gà ấp, đã khắc họa thật trọn vẹn khoảnh khắc thiêng liêng ấy, nơi tình mẫu tử bắt đầu và niềm hy vọng dần lớn lên trong từng nhịp thở của thời gian.
Bài thơ Gà con và quả trứng của Phạm Hổ tuy ngắn gọn nhưng lại mang đến một câu chuyện đầy ý nghĩa về sự trưởng thành, về những điều kỳ diệu trong cuộc sống mà ta chỉ có thể hiểu khi lớn lên. Bằng lối thơ đối đáp giản dị giữa mẹ gà và gà con, tác giả không chỉ khắc họa sự ngây thơ, tò mò của con trẻ mà còn gửi gắm một bài học sâu sắc về thời gian, về quá trình hình thành và phát triển của mỗi sinh linh.