Có những nỗi chờ đợi không phải để mong một hồi đáp, mà chỉ để níu giữ chút dư âm của quá khứ. Có những nỗi cô đơn không phải vì không ai bên cạnh, mà bởi lòng cứ mãi hướng về một điều đã xa. Trong bài thơ Liễu trong sương, Huy Thông đã mượn hình ảnh cây liễu bơ phờ trong làn sương mờ để diễn tả một tâm hồn chông chênh, một nỗi nhớ miên man về những ngày tươi đẹp đã trôi qua.
