Đọc “Xuân về”, lòng ta như lắng lại – để yêu thêm những ngày tháng bình dị, yêu cái gió xuân nhè nhẹ thổi qua mái ngói, yêu tiếng rộn ràng của trẻ thơ, yêu cả sự tĩnh mịch của lòng người biết ngước nhìn trời trong. Và biết đâu đó, mỗi người đọc đều nhận ra: xuân – chính là điều đang thì thầm trong lòng ta lúc này.
