Giữa những vần thơ đẫm màu ly biệt của Thâm Tâm, Màu máu tigôn hiện lên như một nỗi đau không thể nguôi ngoai, một tiếng lòng quặn thắt của kẻ bị tình phụ. Nếu Hai sắc hoa tigôn của T.T.Kh. là lời tâm sự đẫm nước mắt của người con gái mang tình yêu dang dở, thì Màu máu tigôn lại là tiếng thét đầy oán hờn của kẻ ở lại, khi tình yêu đã nhuốm màu tang tóc.
