Qua bài thơ, Thiền sư Thích Nhất Hạnh không chỉ tưởng niệm một người mẹ, mà mời gọi chúng ta trở về và tưởng niệm tình thương, quê nhà, sự sống, cái chết – bằng trái tim thức tỉnh. Đó cũng là một hình thức cầu nguyện cho hòa bình: khi con người sống sâu sắc, yêu thương tận cùng, và biết trân trọng từng hơi thở của người thân.
