Thiền sư không viết bài thơ này như một lời kêu gọi kháng chiến, mà như một bài thiền hành bằng ngôn ngữ, mời gọi ta bước chậm lại giữa thế giới xao động. Chúng ta – những con người nhỏ nhoi – hoàn toàn có thể trở thành người tạo dựng thế giới, không bằng bạo lực hay khẩu hiệu, mà bằng một ánh nhìn dịu dàng, một nét vẽ chân thành, một lời nói từ bi.
