Cảm nhận bài thơ: Xuân lên đường – Thúc Tề

Mùa xuân vốn là mùa của sức sống, của tình yêu và những khởi đầu mới. Nhưng trong “Xuân lên đường” của Thúc Tề, xuân lại là sự chia ly, là sự trống vắng đến não lòng. Chỉ với ba khổ thơ ngắn, bài thơ khắc họa một nỗi buồn nhẹ nhàng mà thấm thía – nỗi buồn của người ở lại khi xuân đã rời xa, mang theo những điều đẹp đẽ nhất.

Cảm nhận bài thơ: Trăng mơ – Thúc Tề

Đã bao giờ bạn đứng trước một đêm trăng mờ nơi dòng Hương, lặng nghe tiếng sóng thở dài, để rồi lòng chợt ngân lên những cảm xúc mơ hồ, vừa hoài niệm, vừa xao xuyến? “Trăng mơ” của Thúc Tề là một bài thơ như thế – một bức tranh huyền ảo của cảnh vật và tâm hồn, nơi thiên nhiên và lòng người giao hòa trong những thanh âm dịu dàng, u hoài.

Cảm nhận bài thơ: Em buồn – Thúc Tề

Có những nỗi buồn không ồn ào, không dữ dội, mà nhẹ nhàng như làn sương giăng mỏng trên rèm liễu, như hương xuân len lỏi vào đêm. “Em buồn” của Thúc Tề là một bài thơ như thế – một khúc tự tình của người con gái lặng lẽ đối diện với mùa xuân mà lòng đầy hoài niệm, đầy cô đơn.