Cảm nhận bài thơ: Trước cơn mưa mùa hạ – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Trước cơn mưa mùa hạ – Tô Hà

Mùa hạ – mùa của những cơn mưa bất chợt, của những ngày nắng cháy và của những cơn gió giông cuồn cuộn trên bầu trời. “Trước cơn mưa mùa hạ” của Tô Hà là một bức tranh đầy sống động, nơi thiên nhiên và con người hòa quyện trong một khoảnh khắc giao mùa dữ dội nhưng cũng rất đỗi thi vị.

Cảm nhận bài thơ: Thơ viết cho con – 5

Cảm nhận bài thơ: Thơ viết cho con – 5

Có những điều tưởng chừng bé nhỏ nhưng lại chứa đựng cả một thế giới rộng lớn. Bài thơ “Thơ viết cho con – 5” của Tô Hà là một khúc hát dịu dàng về đôi bàn tay bé nhỏ của con, bàn tay đang học hỏi, đang lớn dần theo năm tháng, đang chạm đến những điều giản dị nhưng chứa đầy yêu thương. Qua từng câu chữ, ta không chỉ thấy một đứa trẻ hồn nhiên đang trưởng thành, mà còn cảm nhận được tình yêu vô bờ của người cha dành cho con.

Cảm nhận bài thơ: Đêm mưa ở trạm bơm – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Đêm mưa ở trạm bơm – Tô Hà

Khi cơn mưa trút xuống từ bầu trời xám xịt, khi dòng sông cuộn mình dâng cao trong bóng tối, có những con người lặng lẽ thức giữa đêm, canh chừng từng tấc nước để giữ cho mùa màng, cho đất đai và những ngôi làng bình yên. “Đêm mưa ở trạm bơm” của Tô Hà không chỉ là bức tranh về một đêm mưa dữ dội, mà còn là câu chuyện về nỗi lo toan, sự vất vả của những con người thầm lặng, gắn bó với đất đai, với dòng nước quê hương.

Cảm nhận bài thơ: Thơ viết cho con – 4 – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Thơ viết cho con – 4 – Tô Hà

Có những điều chỉ khi mất đi hoặc tạm xa cách, ta mới thấu hiểu trọn vẹn giá trị của nó. “Thơ viết cho con – 4” của Tô Hà là một bài thơ dung dị nhưng đầy cảm xúc, ghi lại nỗi nhớ thương của một người cha khi vắng con trong những ngày con cùng mẹ về quê. Đọc bài thơ, ta cảm nhận rõ một sự thiếu vắng tưởng chừng nhỏ bé nhưng lại hằn sâu vào từng khoảnh khắc thường nhật, làm chao đảo cả một khoảng trời yêu thương trong lòng người ở lại.

Cảm nhận bài thơ: Thơ viết cho con – 3 – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Thơ viết cho con – 3 – Tô Hà

Có những khoảnh khắc nhỏ nhoi trong đời sống gia đình nhưng lại trở thành những kỷ niệm khó phai, đọng lại trong tâm hồn như một bài thơ không tuổi. “Thơ viết cho con – 3” của Tô Hà là một bài thơ như thế đầy ắp sự ngây thơ của con trẻ, nhưng đồng thời cũng ẩn chứa một thông điệp sâu sắc về tình cha con, về cách mà những câu nói hồn nhiên của con trở thành một phần trong ký ức của bố.

Cảm nhận bài thơ: Thành phố có ngôi nhà của mình – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Thành phố có ngôi nhà của mình – Tô Hà

Có những nơi trong đời ta luôn coi là nhà, dù đi xa hay trở về, dù thay đổi thế nào, nó vẫn là một phần máu thịt trong tim. Nhưng có những lúc, ta trở về nơi ấy và nhận ra mọi thứ đã đổi thay, đến mức chính ta cũng trở thành người xa lạ giữa phố phường thân quen. “Thành phố có ngôi nhà của mình” của Tô Hà là một bài thơ như thế – một bản nhạc trầm lặng về ký ức, về những đổi thay khắc nghiệt của thời gian, chiến tranh và cuộc sống.

Cảm nhận bài thơ: Ngược Chiêm Hoá – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Ngược Chiêm Hoá – Tô Hà

Có những vùng đất ta từng nghe nhắc đến từ thuở ấu thơ, những dòng sông ta đã từng tưởng tượng ra trong giấc mơ trẻ nhỏ, để rồi mãi đến khi tóc đã điểm bạc, ta mới có dịp đặt chân đến, tận mắt nhìn thấy những bờ bãi, những con nước đã in sâu trong tâm trí từ bao giờ. “Ngược Chiêm Hóa” của Tô Hà là một chuyến hành trình như thế – một cuộc trở về không chỉ với một miền đất cụ thể, mà còn với cả một miền ký ức xa xôi, nơi tuổi thơ, hoài niệm và hiện tại đan cài vào nhau trong từng nhịp sóng.

Cảm nhận bài thơ: Thơ viết cho con – 2 – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Thơ viết cho con – 2 – Tô Hà

Có những khoảnh khắc bình dị trong đời sống gia đình mà ta cứ ngỡ nhỏ bé, nhưng lại chứa đựng cả một thế giới yêu thương. “Thơ viết cho con – 2” của Tô Hà chính là một bức tranh dịu dàng về khoảnh khắc ấy một khoảnh khắc giữa mẹ và con, nơi mà một bông hoa nhỏ cũng đủ làm sáng bừng không gian bếp ấm.

Cảm nhận bài thơ: Ngọn gió – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Ngọn gió – Tô Hà

Có những cuộc gặp gỡ diễn ra trong tĩnh lặng, nhưng lại để lại dư âm mãi mãi. Có những cuộc chia ly diễn ra trong vội vã, nhưng lại khắc sâu vào tâm khảm người ở lại. “Ngọn gió” của Tô Hà là một bài thơ như thế một câu chuyện nhỏ về một người lính trước giờ ra trận, nhưng cũng là bản hùng ca về lòng yêu nước, về những con người lặng lẽ ra đi vì một điều lớn lao hơn bản thân họ.

Cảm nhận bài thơ: Ám ảnh – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Ám ảnh – Tô Hà

Có những giấc mơ không chỉ là giấc mơ. Chúng len lỏi vào tâm trí ta, khuấy động những tầng sâu nhất của cảm xúc, để rồi khi tỉnh dậy, ta vẫn mang theo một nỗi ám ảnh khôn nguôi. “Ám ảnh” của Tô Hà là một bài thơ như thế một cơn mơ hãi hùng về sự mất mát, về nỗi day dứt, về những điều đã qua nhưng không bao giờ có thể quên được.

Cảm nhận bài thơ: Đêm Vĩnh Sơn – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Đêm Vĩnh Sơn – Tô Hà

Giữa đêm khuya thanh vắng, khi vạn vật chìm sâu trong giấc ngủ, những tâm hồn nhạy cảm nhất lại thức giấc, đối diện với chính mình, với thiên nhiên, với những suy tư trầm lặng. “Đêm Vĩnh Sơn” của Tô Hà là một lát cắt của khoảnh khắc ấy – một đêm lặng lẽ mà chất chứa biết bao cảm xúc, nơi con người và vũ trụ như hòa làm một.

Cảm nhận bài thơ: Con đường lên Sơn Tây – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Con đường lên Sơn Tây – Tô Hà

Bài thơ “Con đường lên Sơn Tây” của Tô Hà mở ra trước mắt người đọc một bức tranh quê mộc mạc, tràn đầy sức sống, nhưng cũng thấm đượm dấu ấn của thời gian và lịch sử. Từng câu thơ như những nhịp chân bước trên con đường quen thuộc, nơi thiên nhiên, con người và quá khứ hòa quyện thành một dòng chảy bất tận.

Cảm nhận bài thơ: Về gia đình bác hàng xóm – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Về gia đình bác hàng xóm – Tô Hà

Trong dòng chảy hối hả của cuộc sống, đôi khi ta chợt dừng lại, lặng lẽ nhìn những con người quanh mình, những con người sống giản dị nhưng trọn vẹn nghĩa tình. “Về gia đình bác hàng xóm” của Tô Hà là một bài thơ như thế một bức tranh đời chân thực, mộc mạc về những con người bình dị nhưng tỏa sáng bằng nghị lực và lòng nhân hậu.

Cảm nhận bài thơ: Tia chớp – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Tia chớp – Tô Hà

Bài thơ “Tia chớp” của Tô Hà là một bức tranh nội tâm đầy dữ dội, nơi tình yêu, đau thương và mất mát đan xen vào nhau trong từng câu chữ. Như một tia chớp lóe lên trong bầu trời u ám, bài thơ không chỉ là sự hồi tưởng về những kỷ niệm đẹp mà còn là sự đối diện với thực tại nghiệt ngã.

Cảm nhận bài thơ: Về khu nhà mới – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Về khu nhà mới – Tô Hà

Không có sự khởi đầu nào là dễ dàng. Những con người rời xa những mái nhà cũ, bước chân vào một cuộc sống mới, không chỉ đơn thuần là thay đổi nơi ở, mà còn là khát vọng về một tương lai tươi sáng hơn. Bài thơ “Về khu nhà mới” của Tô Hà vẽ lên một bức tranh vừa chân thực, vừa xúc động về những ngày đầu trên vùng đất mới – nơi đầy gió, đầy hy vọng nhưng cũng đầy thử thách.

Cảm nhận bài thơ: Thơ viết cho con – 1 – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Thơ viết cho con – 1 – Tô Hà

Tình yêu thương của cha mẹ dành cho con cái luôn là một dòng chảy ấm áp, len lỏi trong từng khoảnh khắc nhỏ bé của cuộc sống. Tô Hà, bằng những vần thơ giản dị nhưng chan chứa tình cảm, đã khắc họa hình ảnh một đứa trẻ đáng yêu qua bài thơ “Thơ viết cho con – 1”. Không chỉ là những dòng thơ mô tả một em bé đang lớn lên từng ngày, bài thơ còn là một bản tình ca dịu dàng về hạnh phúc gia đình, về niềm vui của bậc làm cha mẹ khi chứng kiến con trưởng thành.

Cảm nhận bài thơ: Em nằm viện – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Em nằm viện – Tô Hà

Trong cuộc sống, có những khoảnh khắc khiến ta chững lại, nhận ra sự mong manh của con người trước những biến cố bất ngờ. “Em nằm viện” của Tô Hà là một bài thơ giản dị nhưng chất chứa bao nỗi niềm một lát cắt về cuộc sống khắc nghiệt khi người phụ nữ, trụ cột gia đình, phải nằm viện. Đằng sau những vần thơ ngắn gọn, ta cảm nhận được sự xáo trộn của cả một thế giới nhỏ bé, nơi mỗi ngày trôi qua là một ngày đầy âu lo và bất ổn.

Cảm nhận bài thơ: Mầm cọ – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Mầm cọ – Tô Hà

Trong thế giới thiên nhiên, mỗi loài cây mang một dáng hình, một sức sống riêng biệt. Nhưng có những loài cây không khoe sắc rực rỡ như phượng đỏ, cũng chẳng tỏa hương ngào ngạt như hoa nhài, hoa bưởi. Chúng âm thầm vươn lên, kiên cường giữa đất trời, như cây cọ – loài cây của bền bỉ và nghị lực.

Cảm nhận bài thơ: Lời một con tàu – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Lời một con tàu – Tô Hà

Trong những chuyến đi bất tận của cuộc đời, có những điều luôn gắn liền với nỗi chia xa nhưng cũng chất chứa biết bao hân hoan gặp gỡ. “Lời một con tàu” của Tô Hà chính là bản hòa tấu về những chuyến hành trình miên viễn, nơi con tàu không chỉ là phương tiện di chuyển mà còn là biểu tượng của nhịp sống hối hả, của tốc độ, của những ước mơ vươn tới tương lai.

Cảm nhận bài thơ: Về một bài thơ tình – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Về một bài thơ tình – Tô Hà

Bài thơ “Về một bài thơ tình” của Tô Hà là một khúc nhạc buồn nhưng đẹp đẽ, viết về tình yêu, về sự mất mát, và về những điều chưa kịp nói. Đọc bài thơ, ta không chỉ cảm nhận được nỗi tiếc nuối của một mối tình dở dang giữa chiến tranh khốc liệt, mà còn thấy sự bất diệt của tình yêu khi nó hóa thân thành thơ ca, thành ký ức và sự vĩnh cửu trong tâm hồn con người.

Cảm nhận bài thơ: Với hoạ sĩ Bùi Xuân Phái – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Với hoạ sĩ Bùi Xuân Phái – Tô Hà

Có những người sinh ra để thuộc về một miền đất. Có những đôi mắt nhìn đời bằng gam màu của ký ức. Và có những tâm hồn gắn bó đến mức trở thành một phần không thể tách rời của nơi chốn mà họ yêu thương. Họa sĩ Bùi Xuân Phái là một con người như thế – một người mà phố cổ Hà Nội đã in sâu vào máu thịt, để rồi mỗi nét vẽ của ông đều là một sự hồi sinh của những ngõ nhỏ, mái nhà, cột đèn, bóng bàng… tất cả những gì làm nên một Hà Nội rất riêng, rất cũ mà cũng rất vĩnh hằng.