Bài thơ “Phố ngoại ô” của Tô Hà mở ra một không gian đầy sống động và thân thuộc – một góc phố nhỏ nơi ngoại ô, nơi những tiếng cười trẻ thơ, những gánh hàng rong, những âm thanh của cuộc sống ngày thường hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh giản dị nhưng đầy sức sống. Đó không chỉ là một miền ký ức, mà còn là hình ảnh của một đất nước đang vươn lên sau chiến tranh, nơi mỗi con người đều mang trong mình sức mạnh để xây dựng một tương lai tươi sáng.
