Cảm nhận bài thơ: Phố ngoại ô – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Phố ngoại ô – Tô Hà

Bài thơ “Phố ngoại ô” của Tô Hà mở ra một không gian đầy sống động và thân thuộc – một góc phố nhỏ nơi ngoại ô, nơi những tiếng cười trẻ thơ, những gánh hàng rong, những âm thanh của cuộc sống ngày thường hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh giản dị nhưng đầy sức sống. Đó không chỉ là một miền ký ức, mà còn là hình ảnh của một đất nước đang vươn lên sau chiến tranh, nơi mỗi con người đều mang trong mình sức mạnh để xây dựng một tương lai tươi sáng.

Cảm nhận bài thơ: Mừng ngày sinh nhật con, mừng ngày xuân thống nhất – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Mừng ngày sinh nhật con, mừng ngày xuân thống nhất – Tô Hà

Giữa những niềm vui giản dị của một gia đình nhỏ, bài thơ “Mừng ngày sinh nhật con, mừng ngày xuân thống nhất” của Tô Hà cất lên như một khúc ca hạnh phúc, nơi mà tình yêu thương gia đình hòa quyện với niềm vui lớn lao của dân tộc. Một đứa trẻ ra đời trong hòa bình, lớn lên trong yêu thương – đó là ước mơ đẹp đẽ nhất của bao thế hệ cha ông đã từng đi qua chiến tranh, từng đổ máu để bảo vệ Tổ quốc.

Cảm nhận bài thơ: Nghề cổ – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Nghề cổ – Tô Hà

Giữa dòng chảy không ngừng của thời gian, có những giá trị xưa cũ tưởng như lùi vào quá khứ, nhưng thực ra vẫn bền bỉ sống trong từng đường dao, từng vết chai sần trên đôi bàn tay của những con người trọn đời gắn bó với nghề. “Nghề cổ” của Tô Hà là bài thơ thấm đẫm suy tư về một nghề truyền thống đang dần bị lãng quên, nhưng đâu đó, trong từng đường nét tinh tế của những sản phẩm thủ công, vẫn ẩn chứa cả một tâm hồn, một tình yêu và một niềm kiêu hãnh của những con người làm nghề.

Cảm nhận bài thơ: Xóm biển – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Xóm biển – Tô Hà

Giữa đêm biển mênh mông, nơi sóng vỗ bờ cát trắng, có một người con gái lặng lẽ vá lưới dưới ánh trăng. Cô là hiện thân của sự kiên cường, của xóm biển đang từng ngày chống chọi với thiên nhiên và chiến tranh. Và rồi, từ nẻo rừng dương, một bóng người xuất hiện – một người lính, một cán bộ từ xa trở về. Cuộc gặp gỡ ấy, tưởng chừng chỉ là khoảnh khắc tình cờ trong màn đêm, nhưng lại mang trong mình bao ý nghĩa sâu xa về tình đất, tình người.

Cảm nhận bài thơ: Ngày xuân đọc Hồ Xuân Hương – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Ngày xuân đọc Hồ Xuân Hương – Tô Hà

Mùa xuân không chỉ là mùa của hoa nở, của trời xanh trong vắt, mà còn là mùa của những rung động lòng người, của những cảm xúc mãnh liệt nhất. Và trong khoảnh khắc ấy, khi đọc thơ Hồ Xuân Hương – một hồn thơ vừa kiêu hãnh, vừa đầy táo bạo, vừa đau đáu khôn nguôi – ta như nghe thấy tiếng lòng của một người phụ nữ dám yêu, dám sống, dám thách đố với thời đại.

Cảm nhận bài thơ: Xóm Lăng – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Xóm Lăng – Tô Hà

Có những miền quê không chỉ hiện hữu trên bản đồ mà còn in sâu trong ký ức, trở thành một phần máu thịt của những ai từng sinh ra, lớn lên và gắn bó. “Xóm Lăng” của Tô Hà là một bài thơ như thế – một bức tranh vừa cổ kính vừa mênh mang, nơi thiên nhiên, con người và lịch sử hòa quyện trong sự lặng lẽ nhưng đầy sức sống.

Cảm nhận bài thơ: Tiếng đầu con gọi – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Tiếng đầu con gọi – Tô Hà

Giữa những bộn bề của cuộc sống, có những khoảnh khắc nhỏ bé nhưng lại chứa đựng niềm vui vô hạn. “Tiếng đầu con gọi” của Tô Hà là một bài thơ ấm áp, chan chứa tình yêu thương, ghi lại giây phút diệu kỳ khi một đứa trẻ cất lên những tiếng nói đầu tiên. Đó không chỉ là sự khởi đầu của ngôn ngữ, mà còn là sự khởi đầu của những kết nối, của yêu thương, của sợi dây gắn bó giữa con người với nhau trong một mái nhà đầy hạnh phúc.

Cảm nhận bài thơ: Gặp lại O Chín – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Gặp lại O Chín – Tô Hà

Có những cuộc gặp gỡ bất ngờ, mà trong khoảnh khắc ấy, cả một quãng đời bỗng chốc ùa về, như ngọn lửa bùng lên từ tro tàn ký ức. Gặp lại O Chín của Tô Hà là một bài thơ như thế – một lần tái ngộ giữa dòng người tấp nập Hồ Gươm, để rồi cả hai bàng hoàng nhận ra nhau qua một nụ cười – nụ cười của quá khứ gian lao, của những năm tháng chiến tranh khốc liệt nhưng cũng đầy kiêu hãnh.

Cảm nhận bài thơ: Con đường dẫn tới bờ sông – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Con đường dẫn tới bờ sông – Tô Hà

Có những con đường không chỉ dẫn ta đến một nơi chốn cụ thể, mà còn mở ra cả một thế giới của niềm tin, của những điều giản dị mà sâu xa. Bài thơ Con đường dẫn tới bờ sông của Tô Hà là một bức tranh mộc mạc nhưng thấm đẫm chất thơ, nơi thiên nhiên và con người hòa quyện trong sự sống, nơi những điều nhỏ bé nhất cũng mang ý nghĩa lớn lao.

Cảm nhận bài thơ: Trước nụ em cười – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Trước nụ em cười – Tô Hà

Giữa những đau đớn của bệnh tật, giữa ranh giới mong manh của sự sống và cái chết, có một nụ cười hồn nhiên tỏa sáng như ánh nắng ban mai. Trước nụ em cười của Tô Hà không chỉ là một bài thơ về người bác sĩ, mà còn là một khúc tráng ca về lòng tận tụy, về tinh thần chiến đấu không dao súng, nhưng không kém phần quyết liệt.

Cảm nhận bài thơ: Một buổi mai nào đó  – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Một buổi mai nào đó  – Tô Hà

Có những khoảnh khắc trong đời, ta bỗng thấy thời gian như ngưng đọng, để rồi trong sự tĩnh lặng ấy, quá khứ và tương lai hòa quyện vào nhau. Một buổi mai nào đó của Tô Hà là một bài thơ như thế – nơi những ký ức, những ước vọng và những hình ảnh bất biến của Hồ Gươm lặng lẽ trôi theo dòng thời gian, để lại trong lòng người đọc một nỗi xúc động sâu xa.

Cảm nhận bài thơ: Nhị Khê - làng Nguyễn Trãi – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Nhị Khê – làng Nguyễn Trãi – Tô Hà

Trên dải đất hình chữ S, có những vùng quê không chỉ đẹp bởi cảnh sắc thiên nhiên mà còn mang trong mình chiều sâu văn hóa, lịch sử. Nhị Khê – ngôi làng nhỏ bên dòng sông xanh thẳm – chính là nơi sinh ra một bậc hiền tài kiệt xuất của dân tộc: Nguyễn Trãi. Trong bài thơ Nhị Khê – làng Nguyễn Trãi, Tô Hà đã tái hiện một miền quê vừa bình dị, nên thơ, vừa thấm đẫm tinh thần yêu nước và truyền thống hiếu học.

Cảm nhận bài thơ: Con đường trước mặt mùa xuân – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Con đường trước mặt mùa xuân – Tô Hà

Có những con đường không chỉ dẫn ta đến một miền đất mới, mà còn mở ra trong ta một niềm tin, một khát vọng. Con đường trước mặt mùa xuân của Tô Hà là một bài thơ như thế – con đường không chỉ mang ý nghĩa vật lý mà còn là biểu tượng của những cuộc hành trình vĩ đại, nơi mỗi bước chân, mỗi vòng bánh xe lăn đều chất chứa tinh thần của một thời đại.

Cảm nhận bài thơ: Thư đêm – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Thư đêm – Tô Hà

Trong đêm khuya vắng lặng, giữa những tàn tích của chiến tranh, có một lá thư chưa đến được tay người nhận. Nó mang theo bao lời nhắn nhủ, bao mong mỏi từ nơi mặt trận, vượt qua bom đạn để tìm về một mái nhà, một người thân yêu. Thư đêm của Tô Hà không chỉ là một bài thơ về lá thư vô danh, mà còn là câu chuyện về những con người đã đi qua thời loạn lạc, mang theo hy vọng, mất mát và những nỗi niềm không thể nói thành lời.

Cảm nhận bài thơ: Quà cho em  – Tô Hà Quà cho em

Cảm nhận bài thơ: Quà cho em  – Tô Hà

Giữa khói lửa chiến tranh, khi cái chết cận kề trong gang tấc, người lính ra trận không chỉ mang theo khẩu súng mà còn ôm ấp trong tim một tình yêu tha thiết. Bài thơ Quà cho em của Tô Hà là một bản tình ca nhẹ nhàng nhưng đầy khí phách, nơi tình yêu lứa đôi hòa quyện với tình yêu quê hương, nơi niềm tin vững chắc trở thành điểm tựa để người chiến sĩ vững bước ra trận.

Cảm nhận bài thơ: Lối cỏ – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Lối cỏ – Tô Hà

Có những lối đi tưởng như nhỏ bé nhưng lại gợi lên cả một ký ức lớn lao. Lối cỏ của Tô Hà là một bài thơ như vậy – một bài thơ giản dị nhưng thấm đượm cảm xúc, kể về những đổi thay sau chiến tranh, về sự hồi sinh của thiên nhiên và con người, về niềm tin vào những điều tốt đẹp sẽ tiếp nối sau những đau thương.

Cảm nhận bài thơ: Nắm đất trên bờ đê xuân – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Nắm đất trên bờ đê xuân – Tô Hà

Giữa bờ đê mùa xuân, một nắm đất nhỏ bé được trao đi, nhưng nó không chỉ là đất, mà còn là biểu tượng của tình yêu, của niềm tin và của truyền thống dân tộc từ ngàn đời. Bài thơ Nắm đất trên bờ đê xuân của Tô Hà là một khúc ca nhẹ nhàng nhưng sâu sắc về tình yêu đôi lứa gắn liền với tình yêu đất nước, về sức sống mãnh liệt của con người Việt Nam trong công cuộc lao động dựng xây.

Cảm nhận bài thơ: Cái điếm canh bé nhỏ – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Cái điếm canh bé nhỏ – Tô Hà

Trong những miền quê Việt Nam, đâu đó trên cánh đồng mênh mông, bên gốc đa già cỗi, có những cái điếm canh bé nhỏ, giản dị mà bền bỉ. Đó không chỉ là một mái chòi đơn sơ giữa đồng, mà còn là chứng nhân của bao kỷ niệm, của những vòng quay cuộc sống, của bao thế hệ đã lớn lên, đi xa rồi trở về.

Cảm nhận bài thơ: Trên đồi sim – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Trên đồi sim – Tô Hà

Chiến tranh không chỉ là những trận đánh khốc liệt, mà còn là nơi bộc lộ rõ nhất tinh thần quật cường, lòng yêu nước và bản lĩnh của con người Việt Nam. Trên đồi sim của Tô Hà là một bài thơ mang đậm tinh thần ấy, tái hiện hình ảnh cuộc vây bắt tên giặc lái trên đồi sim với những nét chấm phá đầy hào khí nhưng cũng rất thơ mộng, trẻ trung.

Cảm nhận bài thơ: Ở cuối cánh đồng – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Ở cuối cánh đồng – Tô Hà

Có những cuộc hẹn không cần ghi dấu trên giấy, không cần những lời thề ước đao to búa lớn, nhưng vẫn vững bền theo năm tháng. Ở cuối cánh đồng của Tô Hà là một bài thơ như thế – một lời hẹn mộc mạc mà thấm đượm tình yêu, vừa giản dị như những luống cày, vừa sâu nặng như đất trời quê hương.

Cảm nhận bài thơ: Vườn Thống Nhất – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Vườn Thống Nhất – Tô Hà

Giữa nhịp sống hối hả của thành phố, giữa những con đường tấp nập xe cộ và dòng người vội vã, có một không gian mở ra như một chốn bình yên, nơi thời gian như chậm lại, nơi con người tìm về với thiên nhiên, với kỷ niệm, với những yêu thương chân thành. Đó là Vườn Thống Nhất – khu vườn không chỉ là một khoảng xanh giữa lòng Hà Nội mà còn là nơi lưu giữ bao hoài niệm, bao niềm vui sum vầy của con người qua tháng năm.