Trong nhịp sống bình dị của làng quê, một xưởng nông cụ mới dựng lên không chỉ là nơi sản xuất những công cụ phục vụ đồng áng, mà còn là biểu tượng cho sự đổi thay, cho niềm hy vọng vào tương lai đủ đầy, sung túc. Bài thơ Xưởng nông cụ xã của Tô Hà vẽ nên một bức tranh lao động vừa khẩn trương, sôi nổi, vừa đậm đà hơi thở của đất đai, của tình làng nghĩa xóm.
