Bài thơ “Sư cô ở cữ” của Tú Mỡ, qua giọng thơ châm biếm, nhẹ nhàng, nhưng không kém phần sâu sắc, đã mang đến cho người đọc một bức tranh vừa hài hước, vừa mang tính phê phán về những nghịch lý trong đời sống tu hành. Tác phẩm, bên cạnh tiếng cười trào phúng, còn khiến người đọc suy ngẫm về đạo đức, trách nhiệm và bản chất con người.
