Cảm nhận bài thơ: Đàn gà con – Phạm Hổ

Đàn gà con

 

Mười quả trứng tròn
Mẹ gà ấp giữ
Mười chú gà con
Hôm nay ra đủ

Lòng trắng, lòng đỏ,
Thành mỏ, thành chân
Cái mỏ tí hon
Cái chân bé xíu

Lông vàng mát dịu
Mắt sáng đen ngời
Ơi chú gà ơi
Ta yêu chú lắm!

Trong bàn tay ấm
Chú đứng chú kêu
Mẹ gà tục tục
Chú ngoái nhìn theo

Ta thả chú ra
Chạy ăn cùng mẹ
Chạy biến cả chân!
Chạy sao nhanh thế!

Phải cẩn thận nhé
Các chú gà con:
Có diều, có chồn
Phần gà mẹ đánh
Các chú phải lánh
Kêu cứu dưới, trên!

Gà là của bé
Các chú đừng quên
Ăn khoẻ, lớn khoẻ
Đẻ rõ nhiều lên!

*

Đàn gà con – Những mầm sống bé nhỏ đầy yêu thương

Trong thế giới tuổi thơ, hình ảnh đàn gà con luôn gợi lên cảm giác ấm áp, gần gũi và đáng yêu. Nhà thơ Phạm Hổ, với ngôn ngữ giản dị mà tràn đầy cảm xúc, đã mang đến cho ta một bức tranh sống động về những chú gà nhỏ mới nở trong bài thơ Đàn gà con. Qua đó, tác giả cũng gửi gắm thông điệp về tình yêu thương, sự bảo vệ và cả niềm hy vọng vào tương lai.

Hành trình của sự sống

Mở đầu bài thơ là hình ảnh gà mẹ kiên trì ấp ủ những quả trứng tròn trịa, rồi niềm vui vỡ òa khi mười chú gà con cất tiếng chào đời:

“Mười quả trứng tròn
Mẹ gà ấp giữ
Mười chú gà con
Hôm nay ra đủ”

Đó là khoảnh khắc kỳ diệu của sự sống! Từ những quả trứng bé nhỏ, nhờ sự chăm sóc của gà mẹ, những sinh linh tí hon đã cất tiếng chíp chíp đầu tiên, báo hiệu một hành trình mới đầy háo hức.

Tác giả còn diễn tả rất tinh tế sự biến đổi kỳ diệu ấy:

“Lòng trắng, lòng đỏ,
Thành mỏ, thành chân
Cái mỏ tí hon
Cái chân bé xíu”

Những chi tiết nhỏ nhặt nhưng đầy sức gợi. Một phép màu đã xảy ra, biến những phần đơn thuần của một quả trứng thành một chú gà con có đôi chân, có chiếc mỏ xinh xắn, có đôi mắt đen láy, tinh anh. Sự sống luôn ẩn chứa những điều diệu kỳ như thế!

Sự gắn kết yêu thương

Không chỉ miêu tả hình ảnh đáng yêu của gà con, bài thơ còn khắc họa mối liên kết thiêng liêng giữa chúng với gà mẹ và cả con người:

“Trong bàn tay ấm
Chú đứng chú kêu
Mẹ gà tục tục
Chú ngoái nhìn theo”

Hình ảnh chú gà nhỏ trong tay bé, vừa tò mò vừa rụt rè, rồi tiếng gọi “tục tục” quen thuộc của mẹ khiến chú giật mình ngoái nhìn. Đó chính là sự gắn bó đầy yêu thương, như cách một đứa trẻ luôn tìm về vòng tay mẹ khi cảm thấy lạ lẫm với thế giới bên ngoài.

Và khi được thả ra, những chú gà con liền chạy theo mẹ, nhanh nhẹn, tinh nghịch, đầy sức sống:

“Ta thả chú ra
Chạy ăn cùng mẹ
Chạy biến cả chân!
Chạy sao nhanh thế!”

Những bước chân bé nhỏ nhưng tràn đầy năng lượng, mở ra một hành trình mới, nơi mà sự sống đang nảy nở từng ngày.

Bài học về sự bảo vệ và hy vọng

Tuy nhiên, thế giới không chỉ có niềm vui, mà còn có những nguy hiểm rình rập. Nhà thơ nhắc nhở những chú gà con phải cẩn trọng:

“Phải cẩn thận nhé
Các chú gà con:
Có diều, có chồn
Phần gà mẹ đánh
Các chú phải lánh
Kêu cứu dưới, trên!”

Cuộc sống luôn có thử thách, nhưng bên cạnh đó cũng có sự che chở. Gà mẹ sẽ bảo vệ đàn con, nhưng chính những chú gà nhỏ cũng cần học cách cảnh giác, biết đoàn kết và tìm kiếm sự giúp đỡ khi cần.

Cuối bài thơ, tác giả nhắn gửi một niềm hy vọng giản dị nhưng sâu sắc:

“Gà là của bé
Các chú đừng quên
Ăn khoẻ, lớn khoẻ
Đẻ rõ nhiều lên!”

Một ước mong hồn nhiên mà chan chứa tình cảm: mong đàn gà khỏe mạnh, lớn lên và tiếp tục sinh sôi, mang đến niềm vui và sự no đủ cho cuộc sống.

Thông điệp từ bài thơ

Bài thơ Đàn gà con không chỉ vẽ nên một bức tranh thơ mộng về những chú gà nhỏ đáng yêu, mà còn gửi gắm nhiều ý nghĩa sâu sắc. Đó là bài ca về tình yêu thương, về sự bảo vệ và nuôi dưỡng. Đó là niềm vui khi chứng kiến sự sống sinh sôi, và cũng là bài học về những thử thách trong cuộc đời.

Qua những vần thơ trong sáng, Phạm Hổ không chỉ kể về đàn gà, mà còn kể về chính cuộc sống của con người. Mỗi chúng ta cũng từng là những “chú gà con” bé bỏng, lớn lên trong vòng tay che chở của gia đình, được yêu thương, bảo vệ và dạy dỗ để trở thành những con người mạnh mẽ, tự tin bước ra thế giới. Và hơn hết, bài thơ khơi gợi trong lòng ta tình yêu thiên nhiên, sự trân trọng với từng điều nhỏ bé trong cuộc sống – nơi mà mỗi sinh linh, dù bé nhỏ đến đâu, cũng đều có ý nghĩa riêng của nó.

*

Phạm Hổ – Nhà thơ của thiếu nhi

Phạm Hổ (1926 – 2007), bút danh Hồ Huy, quê tại Bình Định, là một nhà thơ, nhà văn tiêu biểu của nền văn học Việt Nam. Ông hoạt động trong nhiều lĩnh vực như viết văn, làm thơ, viết kịch và vẽ tranh, nhưng đặc biệt ghi dấu ấn sâu sắc với những tác phẩm dành cho thiếu nhi.

Sau năm 1954, ông ra Bắc, tham gia sáng lập Hội Nhà văn Việt Nam (1957) và góp phần hình thành Nhà xuất bản Kim Đồng – nơi chuyên xuất bản sách cho trẻ em. Ông từng giữ nhiều chức vụ quan trọng như Phó tổng biên tập báo Văn nghệ, Phó trưởng ban đối ngoại của Hội Nhà văn Việt Nam, Chủ tịch Hội đồng văn học thiếu nhi.

Các tác phẩm của ông như Chú bò tìm bạn, Chuyện hoa chuyện quả, Mỵ Châu – Trọng Thủy đã trở thành những tác phẩm quen thuộc với nhiều thế hệ học sinh. Với những đóng góp to lớn, năm 2001, ông được trao Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật.

Phạm Hổ là một trong những nhà thơ dành trọn tâm huyết cho trẻ em, để lại những vần thơ trong trẻo và giàu ý nghĩa, góp phần làm phong phú nền văn học thiếu nhi Việt Nam.

Viên Ngọc Quý

Bạn cũng có thể thích..

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *