Cảm nhận bài thơ: Giặt áo – Phạm Hổ

Giặt áo

 

Tre bừng nắng lên
Rộn vườn tiếng sáo
Nắng đẹp nhắc em
Giặt quần, giặt áo

Bồ câu tắm chậu
Vịt ngỗng tắm hồ
Chúng giặt luôn áo:
Bộ lông bốn mùa

Lấy bọt xà phòng
Làm đôi găng trắng
Nghìn đốm cầu vồng
Tay em lấp lánh

Mừng bao vết bẩn
Sát cái đi ngay
Khổ bao vết khác
Chà đến rát tay…

Nắng theo gió bay
Trên tre, trên chuối
Nắng vẫn đầy trời
Vàng sân, vàng lối

Sạch sẽ như mới
Áo quần lên dây
Em yêu ngắm mãi
Trắng hồng đôi tay…

    *

Nắng đi suốt ngày
Giờ lo xuống núi
Nắng vẫn còn đây
Áo thơm bên gối

*

Giặt Áo – Những Điều Nhỏ Bé Làm Nên Yêu Thương

Có những điều giản dị trong cuộc sống nhưng lại mang đến những cảm xúc ấm áp, sâu lắng. Bài thơ Giặt áo của Phạm Hổ không chỉ vẽ lên một bức tranh thơ mộng về một buổi giặt giũ trong nắng vàng mà còn truyền tải những bài học nhẹ nhàng về sự chăm chỉ, gọn gàng và niềm vui từ những điều nhỏ bé.

Niềm vui từ công việc giản dị

Bài thơ mở ra với khung cảnh thiên nhiên rực rỡ, đầy sức sống:

“Tre bừng nắng lên
Rộn vườn tiếng sáo
Nắng đẹp nhắc em
Giặt quần, giặt áo”

Ánh nắng mai rạng rỡ, tiếng sáo véo von hòa cùng niềm vui của một ngày mới. Không ai bảo, không ai nhắc, nhưng em bé trong bài thơ đã tự giác làm một công việc tưởng chừng nhỏ nhặt: giặt áo quần. Ở đây, sự hồn nhiên của tuổi thơ hiện lên rõ nét – nắng chẳng phải là một lời nhắc thật sự, nhưng trong cảm nhận của em, ánh nắng trong trẻo ấy như một lời gọi mời, thôi thúc em chăm chút cho những bộ quần áo của mình.

Thiên nhiên và con người hòa quyện

Không chỉ có con người, vạn vật xung quanh cũng cùng nhau làm mới mình:

“Bồ câu tắm chậu
Vịt ngỗng tắm hồ
Chúng giặt luôn áo:
Bộ lông bốn mùa”

Những chú chim bồ câu, những đàn vịt ngỗng cũng tựa như đang “giặt áo” cho chính mình. Hình ảnh ấy khiến công việc giặt giũ không còn đơn điệu, mà trở thành một niềm vui chung của cả thiên nhiên, đất trời. Đọc đến đây, ta thấy lòng mình như dịu lại, yêu hơn cái vẻ trong trẻo của cuộc sống.

Những giọt mồ hôi và niềm vui lao động

Hình ảnh đôi tay nhỏ bé của em bé cọ xát vào lớp vải dính đầy bụi bẩn thật sống động:

“Mừng bao vết bẩn
Sát cái đi ngay
Khổ bao vết khác
Chà đến rát tay…”

Niềm vui vỡ òa khi những vết bẩn dễ dàng bị đánh bay, nhưng cũng có những vết bám chặt, phải cố gắng mới tẩy sạch. Đây không chỉ là câu chuyện của một chiếc áo, mà còn là hình ảnh ẩn dụ về cuộc sống: có những khó khăn dễ dàng vượt qua, nhưng cũng có những thử thách đòi hỏi sự kiên trì, nỗ lực bền bỉ.

Hạnh phúc trong sự ngăn nắp, gọn gàng

Công việc hoàn thành, em bé ngắm nhìn thành quả của mình trong niềm vui thích:

“Sạch sẽ như mới
Áo quần lên dây
Em yêu ngắm mãi
Trắng hồng đôi tay…”

Hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giản là được nhìn thấy thành quả sau những nỗ lực của mình. Đó không chỉ là những bộ áo quần thơm tho, sạch sẽ, mà còn là cảm giác thỏa mãn khi biết mình đã làm được một điều tốt đẹp.

Tình yêu thương qua những điều giản dị

Cuối cùng, bài thơ khép lại bằng một hình ảnh đẹp đẽ và ấm áp:

“Nắng đi suốt ngày
Giờ lo xuống núi
Nắng vẫn còn đây
Áo thơm bên gối”

Dù mặt trời đã khuất, nhưng hơi ấm của nó vẫn còn đọng lại trên từng thớ vải, trong từng hơi thở của chiếc áo thơm lành bên gối. Cũng giống như tình yêu thương – không cần phải nói ra, không cần những điều to lớn, nhưng vẫn lặng lẽ sưởi ấm trái tim bằng những điều nhỏ bé, giản đơn.

Thông điệp của bài thơ – Trân trọng những điều bình dị

Bài thơ Giặt áo của Phạm Hổ không chỉ kể về một công việc quen thuộc mà còn khơi dậy trong lòng người đọc những xúc cảm về sự chăm chỉ, về niềm vui lao động và về những điều giản dị làm nên cuộc sống.

Nắng có thể tắt vào cuối ngày, nhưng hơi ấm của nó vẫn còn đọng lại. Cũng như những công việc nhỏ bé mà ta làm mỗi ngày – có thể chúng chẳng lớn lao, chẳng vĩ đại, nhưng lại chứa đựng những giá trị bền lâu, nuôi dưỡng sự ngăn nắp, gọn gàng và lòng yêu thương trong từng hành động.

Và có lẽ, niềm hạnh phúc thật sự cũng đến từ những điều bình dị như thế.

*

Phạm Hổ – Nhà thơ của thiếu nhi

Phạm Hổ (1926 – 2007), bút danh Hồ Huy, quê tại Bình Định, là một nhà thơ, nhà văn tiêu biểu của nền văn học Việt Nam. Ông hoạt động trong nhiều lĩnh vực như viết văn, làm thơ, viết kịch và vẽ tranh, nhưng đặc biệt ghi dấu ấn sâu sắc với những tác phẩm dành cho thiếu nhi.

Sau năm 1954, ông ra Bắc, tham gia sáng lập Hội Nhà văn Việt Nam (1957) và góp phần hình thành Nhà xuất bản Kim Đồng – nơi chuyên xuất bản sách cho trẻ em. Ông từng giữ nhiều chức vụ quan trọng như Phó tổng biên tập báo Văn nghệ, Phó trưởng ban đối ngoại của Hội Nhà văn Việt Nam, Chủ tịch Hội đồng văn học thiếu nhi.

Các tác phẩm của ông như Chú bò tìm bạn, Chuyện hoa chuyện quả, Mỵ Châu – Trọng Thủy đã trở thành những tác phẩm quen thuộc với nhiều thế hệ học sinh. Với những đóng góp to lớn, năm 2001, ông được trao Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật.

Phạm Hổ là một trong những nhà thơ dành trọn tâm huyết cho trẻ em, để lại những vần thơ trong trẻo và giàu ý nghĩa, góp phần làm phong phú nền văn học thiếu nhi Việt Nam.

Viên Ngọc Quý

Bạn cũng có thể thích..

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *