Cảm nhận bài thơ: Lúa và gió – Phạm Hổ

Lúa và gió

 

Cua con hỏi mẹ
Dưới ánh trăng đêm
– Cô lúa đang hát
Sao bỗng lặng im?

Đôi mắt lim dim
Mẹ cua liền đáp:
– Chú gió đi xa
Lúa buồn không hát!

*

Lúa và Gió – Bản Tình Ca Của Thiên Nhiên

Bài thơ Lúa và gió của Phạm Hổ tuy ngắn gọn nhưng chứa đựng một triết lý sâu sắc về sự gắn bó, đồng hành trong cuộc sống. Chỉ với vài câu thơ giản dị, tác giả đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên yên bình mà thấm đượm cảm xúc.

Bức tranh thiên nhiên dưới ánh trăng

Dưới ánh trăng dịu dàng, một chú cua con ngây thơ cất tiếng hỏi mẹ khi thấy cánh đồng lúa bỗng nhiên im lặng. Từ trước đến nay, lúa vẫn đung đưa, xào xạc, như đang ca hát giữa đất trời. Nhưng giờ đây, khi gió không còn thổi, lúa bỗng lặng yên.

Hình ảnh “cô lúa” và “chú gió” được nhân hóa thật sống động. Lúa như một cô gái dịu dàng, e ấp, luôn cất lời ca khi có gió vờn qua. Nhưng khi gió đi xa, lúa trở nên trầm lắng, như một nỗi buồn khẽ len lỏi vào không gian.

Gió và lúa – Những người bạn tri kỷ

Lúa không thể tự mình cất tiếng hát, cũng như cuộc đời mỗi con người, đôi khi cần có những người đồng hành để cùng sẻ chia, cùng nâng đỡ. Gió là người bạn của lúa, là hơi thở của cánh đồng, là linh hồn làm cho lúa trở nên sống động. Khi thiếu vắng gió, lúa không còn xao động, không còn hát ca.

Câu trả lời của mẹ cua không chỉ đơn giản là một lời giải thích, mà còn ẩn chứa một thông điệp sâu xa: Mỗi sự vật trong tự nhiên, cũng như con người, đều cần có sự kết nối, sự đồng điệu để làm nên sự trọn vẹn.

Lời nhắn nhủ từ bài thơ

Bài thơ Lúa và gió không chỉ là một bức tranh thiên nhiên, mà còn gợi lên một bài học nhẹ nhàng về tình cảm và sự gắn bó trong cuộc sống. Lúa cần gió để cất tiếng hát, cũng như con người cần những người thân yêu, cần tình bạn, cần sự đồng hành để cảm nhận được niềm vui và ý nghĩa của cuộc đời.

Dù cuộc sống có những lúc cô đơn, trầm lắng, nhưng rồi gió sẽ lại về, lúa sẽ lại reo vui, cũng như những niềm hạnh phúc rồi sẽ đến khi ta biết trân trọng và yêu thương.

*

Phạm Hổ – Nhà thơ của thiếu nhi

Phạm Hổ (1926 – 2007), bút danh Hồ Huy, quê tại Bình Định, là một nhà thơ, nhà văn tiêu biểu của nền văn học Việt Nam. Ông hoạt động trong nhiều lĩnh vực như viết văn, làm thơ, viết kịch và vẽ tranh, nhưng đặc biệt ghi dấu ấn sâu sắc với những tác phẩm dành cho thiếu nhi.

Sau năm 1954, ông ra Bắc, tham gia sáng lập Hội Nhà văn Việt Nam (1957) và góp phần hình thành Nhà xuất bản Kim Đồng – nơi chuyên xuất bản sách cho trẻ em. Ông từng giữ nhiều chức vụ quan trọng như Phó tổng biên tập báo Văn nghệ, Phó trưởng ban đối ngoại của Hội Nhà văn Việt Nam, Chủ tịch Hội đồng văn học thiếu nhi.

Các tác phẩm của ông như Chú bò tìm bạn, Chuyện hoa chuyện quả, Mỵ Châu – Trọng Thủy đã trở thành những tác phẩm quen thuộc với nhiều thế hệ học sinh. Với những đóng góp to lớn, năm 2001, ông được trao Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật.

Phạm Hổ là một trong những nhà thơ dành trọn tâm huyết cho trẻ em, để lại những vần thơ trong trẻo và giàu ý nghĩa, góp phần làm phong phú nền văn học thiếu nhi Việt Nam.

Viên Ngọc Quý

Bạn cũng có thể thích..

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *