Ngựa con
Ngựa cha đi móng sắt
Bật lửa đá dưới chân
Ngựa con thấy kêu ầm:
– “Bố ơi! Chân bố cháy!”
*
Tấm Lòng Non Nớt Của Ngựa Con
Bài thơ Ngựa con của Phạm Hổ tuy ngắn gọn nhưng lại chứa đựng một hình ảnh vô cùng sống động và đáng yêu về thế giới động vật. Chỉ với bốn câu thơ, tác giả đã khắc họa trọn vẹn tâm hồn hồn nhiên, ngây thơ của chú ngựa nhỏ, đồng thời gợi lên trong lòng người đọc những suy nghĩ sâu sắc về tình cảm gia đình và sự quan tâm vô tư của con cái dành cho cha mẹ.
“Ngựa cha đi móng sắt
Bật lửa đá dưới chân”
Hình ảnh ngựa cha bước đi mạnh mẽ với những chiếc móng sắt va vào mặt đường tạo ra tia lửa mang đến cảm giác vừa kiêu hãnh, vừa dũng mãnh. Nhưng điều đặc biệt hơn cả không nằm ở người cha kiên cường, mà ở ánh mắt thơ ngây của chú ngựa con đang dõi theo từng bước chân ấy.
“Ngựa con thấy kêu ầm:
– ‘Bố ơi! Chân bố cháy!'”
Chú ngựa nhỏ vì chưa hiểu chuyện nên hoảng hốt kêu lên khi nhìn thấy những tia lửa bắn ra từ móng sắt của cha. Đối với chú, đó là một điều đáng sợ, là một nguy hiểm có thể làm cha đau đớn. Tình cảm ấy không cần diễn giải bằng những lời hoa mỹ mà vẫn khiến người đọc cảm nhận được sự chân thành, trong sáng và đầy thương yêu.
Bài thơ gợi nhắc chúng ta về sự vô tư, hồn nhiên của con trẻ. Trẻ con thường lo lắng cho cha mẹ theo cách ngây ngô như thế, vì trong mắt chúng, cha mẹ không phải là những người mạnh mẽ gánh vác gia đình mà chỉ đơn giản là những người mà chúng yêu thương nhất.
Không chỉ dừng lại ở sự ngây thơ của ngựa con, bài thơ còn mang đến một góc nhìn ấm áp về tình cảm gia đình. Giống như chú ngựa nhỏ luôn hướng về cha, con người cũng vậy, dù lớn lên thế nào đi chăng nữa, vẫn luôn giữ trong lòng một tình yêu thương vô điều kiện dành cho những bậc sinh thành.
Dưới những câu chữ tưởng chừng đơn giản ấy, Phạm Hổ đã gửi gắm một thông điệp nhẹ nhàng mà sâu sắc: Trong thế giới này, tình yêu thương luôn tồn tại, dù thể hiện bằng những cách giản dị nhất. Và đôi khi, chính sự hồn nhiên, chân thành của trẻ thơ lại là điều làm cho cuộc sống trở nên đáng yêu hơn bao giờ hết.
*
Phạm Hổ – Nhà thơ của thiếu nhi
Phạm Hổ (1926 – 2007), bút danh Hồ Huy, quê tại Bình Định, là một nhà thơ, nhà văn tiêu biểu của nền văn học Việt Nam. Ông hoạt động trong nhiều lĩnh vực như viết văn, làm thơ, viết kịch và vẽ tranh, nhưng đặc biệt ghi dấu ấn sâu sắc với những tác phẩm dành cho thiếu nhi.
Sau năm 1954, ông ra Bắc, tham gia sáng lập Hội Nhà văn Việt Nam (1957) và góp phần hình thành Nhà xuất bản Kim Đồng – nơi chuyên xuất bản sách cho trẻ em. Ông từng giữ nhiều chức vụ quan trọng như Phó tổng biên tập báo Văn nghệ, Phó trưởng ban đối ngoại của Hội Nhà văn Việt Nam, Chủ tịch Hội đồng văn học thiếu nhi.
Các tác phẩm của ông như Chú bò tìm bạn, Chuyện hoa chuyện quả, Mỵ Châu – Trọng Thủy đã trở thành những tác phẩm quen thuộc với nhiều thế hệ học sinh. Với những đóng góp to lớn, năm 2001, ông được trao Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật.
Phạm Hổ là một trong những nhà thơ dành trọn tâm huyết cho trẻ em, để lại những vần thơ trong trẻo và giàu ý nghĩa, góp phần làm phong phú nền văn học thiếu nhi Việt Nam.
Viên Ngọc Quý