Cảm nhận bài thơ: Thỏ dùng máy nói – Phạm Hổ

Thỏ dùng máy nói

 

– Thỏ đây! Ai nói đấy?
Mèo à? Mèo thế nào?
Mình không trông thấy cậu
Nhỡ đứa khác thì sao?

*

Thỏ và Chiếc Máy Nói – Khi Niềm Tin Được Kiểm Chứng

Bài thơ Thỏ dùng máy nói của Phạm Hổ tuy ngắn gọn nhưng mang đến một ý nghĩa sâu sắc về cách con người đón nhận những điều mới mẻ trong cuộc sống. Qua hình ảnh chú thỏ bỡ ngỡ khi sử dụng máy nói, tác giả gợi lên sự hoài nghi, sự thận trọng khi tiếp xúc với những phương tiện hiện đại, đồng thời thể hiện quá trình con người dần thích nghi với sự phát triển của công nghệ.

Bỡ ngỡ trước điều mới lạ

Ngay từ câu thơ đầu tiên, hình ảnh chú thỏ xuất hiện với sự ngạc nhiên pha lẫn hoài nghi:

“Thỏ đây! Ai nói đấy?
Mèo à? Mèo thế nào?”

Chú thỏ dường như chưa quen với việc liên lạc qua máy nói (có thể hiểu là điện thoại). Không nhìn thấy tận mắt, không chạm vào được, làm sao chắc chắn rằng người đang nói chuyện với mình chính là mèo? Câu hỏi của thỏ phản ánh tâm lý chung của con người khi đứng trước những thứ xa lạ – chúng ta luôn muốn xác thực, luôn muốn chắc chắn trước khi đặt niềm tin.

Những nghi ngờ tự nhiên nhưng hợp lý

“Mình không trông thấy cậu
Nhỡ đứa khác thì sao?”

Câu hỏi của thỏ nghe có vẻ ngây thơ, nhưng thực ra lại rất hợp lý. Trong thế giới của những loài vật, giao tiếp thường gắn liền với việc gặp mặt trực tiếp, nhìn thấy nhau mới có thể tin tưởng. Cũng giống như con người trong thời kỳ đầu của công nghệ, nhiều người đã từng hoài nghi về những phương tiện liên lạc từ xa. Liệu một giọng nói phát ra từ máy có thực sự là của người thân quen, hay chỉ là một trò lừa bịp?

Thông điệp: Khi niềm tin cần được kiểm chứng

Bài thơ tuy nhẹ nhàng nhưng phản ánh một sự thật hiển nhiên: con người (hay loài vật trong bài thơ) luôn có xu hướng thận trọng trước điều mới mẻ. Không phải ai cũng dễ dàng chấp nhận ngay lập tức một công nghệ hay phương thức giao tiếp xa lạ. Và điều đó hoàn toàn tự nhiên, bởi niềm tin cần có thời gian để kiểm chứng.

Tuy nhiên, một khi đã làm quen, đã hiểu rõ, thì những phát minh này sẽ trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống. Cũng như thỏ, ban đầu còn nghi ngại, nhưng có lẽ sau này, khi đã dùng quen, chú sẽ không còn thắc mắc ai ở đầu dây bên kia nữa.

Bài học từ bài thơ

Thỏ dùng máy nói không chỉ đơn thuần là một câu chuyện vui về sự bỡ ngỡ của một chú thỏ với máy móc, mà còn là một phép ẩn dụ cho hành trình tiếp nhận cái mới của con người. Mỗi phát minh, mỗi thay đổi trong cuộc sống đều có thể khiến chúng ta chần chừ, nhưng rồi theo thời gian, chúng ta sẽ học cách tin tưởng và thích nghi. Điều quan trọng là phải biết kiểm chứng, phải hiểu rõ trước khi đặt niềm tin – và đó chính là sự khôn ngoan trong cách con người tiếp cận với thế giới hiện đại.

*

Phạm Hổ – Nhà thơ của thiếu nhi

Phạm Hổ (1926 – 2007), bút danh Hồ Huy, quê tại Bình Định, là một nhà thơ, nhà văn tiêu biểu của nền văn học Việt Nam. Ông hoạt động trong nhiều lĩnh vực như viết văn, làm thơ, viết kịch và vẽ tranh, nhưng đặc biệt ghi dấu ấn sâu sắc với những tác phẩm dành cho thiếu nhi.

Sau năm 1954, ông ra Bắc, tham gia sáng lập Hội Nhà văn Việt Nam (1957) và góp phần hình thành Nhà xuất bản Kim Đồng – nơi chuyên xuất bản sách cho trẻ em. Ông từng giữ nhiều chức vụ quan trọng như Phó tổng biên tập báo Văn nghệ, Phó trưởng ban đối ngoại của Hội Nhà văn Việt Nam, Chủ tịch Hội đồng văn học thiếu nhi.

Các tác phẩm của ông như Chú bò tìm bạn, Chuyện hoa chuyện quả, Mỵ Châu – Trọng Thủy đã trở thành những tác phẩm quen thuộc với nhiều thế hệ học sinh. Với những đóng góp to lớn, năm 2001, ông được trao Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật.

Phạm Hổ là một trong những nhà thơ dành trọn tâm huyết cho trẻ em, để lại những vần thơ trong trẻo và giàu ý nghĩa, góp phần làm phong phú nền văn học thiếu nhi Việt Nam.

Viên Ngọc Quý

Bạn có thể chia sẻ bài viết qua:

Bạn cũng có thể thích..

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *