Bài thơ “Áo đỏ” – Vũ Quần Phương

Áo đỏ

Vũ Quần Phương

 

Áo đỏ em đi giữa phố đông,
Cây xanh như cũng ánh theo hồng.
Em đi lửa cháy trong bao mắt,
Anh đứng thành tro em biết không?

*

Đôi dòng cảm nhận bài thơ “Áo đỏ” của Vũ Quần Phương

Bài thơ “Áo đỏ” của Vũ Quần Phương tuy ngắn gọn nhưng lại chứa đựng một sức hút mãnh liệt, khắc họa cảm xúc yêu thương và rung động sâu sắc của nhân vật trữ tình. Chỉ với bốn câu thơ, tác giả đã vẽ nên bức tranh đầy màu sắc và cảm xúc về hình ảnh người con gái giữa phố đông, đồng thời gửi gắm thông điệp về sức mạnh kỳ diệu của tình yêu.

Ngay từ câu đầu tiên, hình ảnh cô gái “áo đỏ” đi giữa phố đông hiện lên rực rỡ, nổi bật. Màu đỏ – biểu tượng của tình yêu, sự đam mê và sức sống – không chỉ làm cô gái trở thành trung tâm của không gian mà còn như thắp sáng cả khung cảnh xung quanh. Tác giả sử dụng hình ảnh “cây xanh như cũng ánh theo hồng” để diễn tả sự hòa quyện kỳ diệu giữa con người và thiên nhiên, làm nổi bật vẻ đẹp rạng rỡ của cô gái. Dường như sự xuất hiện của cô đã làm thay đổi mọi thứ, biến không gian thường nhật trở nên lung linh, tràn đầy sức sống.

Hai câu thơ sau đẩy cảm xúc lên cao trào, khi cái nhìn của nhân vật trữ tình không chỉ dừng lại ở sự ngưỡng mộ mà còn chứa đựng cả sự cháy bỏng của tình yêu. “Em đi lửa cháy trong bao mắt” là một hình ảnh ẩn dụ đầy táo bạo, diễn tả sức hấp dẫn không cưỡng lại được của cô gái. Hình ảnh này không chỉ nói lên vẻ đẹp bên ngoài mà còn khơi gợi một sức hút mãnh liệt, làm lay động trái tim và tâm hồn người nhìn.

Kết thúc bài thơ là câu hỏi đầy day dứt: “Anh đứng thành tro em biết không?” Ẩn sau đó là nỗi lòng thầm kín của chàng trai – một sự rung động mãnh liệt đến mức như tan chảy, như hóa thành tro bụi trước vẻ đẹp rực rỡ của cô gái. Lời thơ vừa ngọt ngào, vừa day dứt, thể hiện tình yêu đơn phương đầy mãnh liệt và hy sinh thầm lặng.

Bài thơ “Áo đỏ” không chỉ ca ngợi vẻ đẹp của con người mà còn khắc họa chân thực những cung bậc cảm xúc trong tình yêu – từ ngưỡng mộ, rung động đến cháy bỏng và hy sinh. Với hình ảnh và ngôn từ giản dị mà tinh tế, Vũ Quần Phương đã tạo nên một bài thơ giàu cảm xúc, để lại dư âm sâu sắc trong lòng người đọc. “Áo đỏ” là minh chứng cho sức mạnh của tình yêu, khi chỉ một ánh nhìn cũng đủ làm bùng cháy cả một trái tim.

*

Vũ Quần Phương – Nhà thơ của những rung động tinh tế

Vũ Quần Phương (sinh năm 1940) là một nhà thơ, nhà phê bình văn học nổi bật của nền văn học Việt Nam hiện đại. Ông quê ở Hà Nam, gắn bó lâu dài với Hà Nội, và từng là bác sĩ trước khi chuyển hướng hoàn toàn sang sáng tác văn chương.

Thơ Vũ Quần Phương mang phong cách giản dị, gần gũi nhưng sâu sắc, giàu cảm xúc và đầy tinh tế. Những tác phẩm của ông thường khai thác vẻ đẹp trong những điều bình dị, qua đó chạm đến những rung động sâu xa trong tâm hồn người đọc. Các bài thơ như “Áo đỏ,” “Gửi một người bạn,” hay “Nhớ” là những ví dụ tiêu biểu cho tài năng sáng tác của ông.

Ngoài sáng tác, ông còn đóng góp lớn trong lĩnh vực lý luận, phê bình văn học, là một cây bút uy tín với những nhận định sâu sắc. Vũ Quần Phương đã khẳng định tên tuổi của mình không chỉ là một nhà thơ mà còn là người góp phần làm phong phú đời sống văn học Việt Nam.

Viên Ngọc Quý.

Bài thơ “Ghen” – Nguyễn Bính

Bài thơ “Đôi dép” – Nguyễn Trung Kiên

Bạn cũng có thể thích..

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *