Còn chi nữa
Tặng ba nhà thi sĩ trẻ tuổi…
Giờ đây hoa hoang dại
Bên sông rụng tơi bời
Đã qua rồi cơn mộng,
Đừng vỗ nữa, tình ơi!
Lòng anh đã rời rụng
Trên sông ngày tàn rơi.
Tình anh đà xế bóng,
Còn chi nữa, em ơi?
Còn đâu ánh trăng vàng
Mơ trên làn tóc rối?
Chân nâng trên đường sỏi,
Sương lá đổ rộn ràng.
Trăng nội vẫn mơ màng
Trên những vòng tóc rối?
Đêm ấy xuân vừa sang
Em vừa hai mươi tuổi
Còn đâu những giờ nhung lụa:
Mộng trùm trên bông
Tình ấp trong gối
Rượu tân hôn không uống cũng say nồng?
Còn đâu mùi cỏ lạ
Ướp trong mớ tóc mây?
Một chút tình thơ ngây
Không còn trên đôi má.
*
Còn Chi Nữa – Khi Tình Yêu Chỉ Còn Là Ký Ức
Có những cuộc tình ra đi không một lời từ biệt, để lại lòng người nỗi hoang hoải không tên. Có những ký ức tưởng chừng mãi mãi xanh tươi, nhưng rồi cũng lụi tàn theo thời gian. Còn chi nữa của Lưu Trọng Lư là bài thơ vang lên như một tiếng thở dài, như lời ai oán của một trái tim đã từng yêu hết mình nhưng cuối cùng chỉ còn lại sự trống rỗng.
Tình yêu – Một giấc mộng đã qua
“Giờ đây hoa hoang dại
Bên sông rụng tơi bời
Đã qua rồi cơn mộng,
Đừng vỗ nữa, tình ơi!”
Những câu thơ mở đầu đã khắc họa sự tàn úa của một cuộc tình. Hoa hoang dại bên sông rụng tả tơi – hình ảnh ấy không chỉ đơn thuần là cảnh sắc thiên nhiên mà còn phản chiếu tâm trạng rệu rã của nhân vật trữ tình.
Tình yêu từng là giấc mộng đẹp, từng là những ngày say đắm, nhưng giờ đây tất cả đã qua rồi. Tác giả như đang tự nhắc nhở bản thân: đừng níu kéo nữa, đừng vỗ về trái tim mình nữa. Bởi lẽ, những gì từng đẹp đẽ nay đã chỉ còn là tro tàn.
Nỗi cô đơn của người ở lại
“Lòng anh đã rời rụng
Trên sông ngày tàn rơi.
Tình anh đà xế bóng,
Còn chi nữa, em ơi?”
Có lẽ đây là những câu thơ day dứt nhất của bài thơ. Hình ảnh “sông ngày tàn rơi” gợi lên sự buồn bã, hiu quạnh, như thể dòng nước cũng mang theo những tháng ngày hạnh phúc trôi đi mãi mãi.
Tình yêu đã không còn, nhưng nỗi đau vẫn ở lại. Câu hỏi cuối cùng – “Còn chi nữa, em ơi?” – vang lên đầy xót xa, như một lời trách móc, nhưng cũng là sự buông xuôi đầy bất lực.
Những ký ức đẹp chỉ còn trong quá khứ
“Còn đâu ánh trăng vàng
Mơ trên làn tóc rối?”
Hình ảnh ánh trăng vàng từng soi sáng những đêm tình nồng nàn, giờ đây cũng đã mất đi ý nghĩa của nó. Ngày ấy, người con gái trong thơ từng là nàng thơ, là mộng ước, là tất cả. Nhưng giờ đây, những gì từng là đẹp nhất cũng chỉ còn trong ký ức.
Hình ảnh “mùi cỏ lạ” từng vấn vương trên mái tóc, những “giờ nhung lụa” từng say đắm, tất cả đều không còn nữa. Thời gian đã cuốn đi tất cả, để lại một trái tim trống rỗng, một nỗi tiếc nuối không thể nào lấp đầy.
Lời kết – Khi tình yêu trở thành hoài niệm
Còn chi nữa là một bài thơ thấm đẫm nỗi buồn và sự tiếc nuối. Lưu Trọng Lư không oán trách, không hờn giận, chỉ đơn giản là một người lặng lẽ nhìn về quá khứ, nơi từng có những ngày yêu đương nồng nàn, để rồi nhận ra rằng tất cả đã là dĩ vãng.
Bài thơ không chỉ là tiếng lòng của riêng một người mà còn là nỗi niềm chung của biết bao trái tim đã từng yêu sâu đậm. Khi tình yêu đã tàn phai, ta chỉ còn lại những hoài niệm mong manh, và một câu hỏi buồn bã mãi mãi không có lời đáp: Còn chi nữa, em ơi?
*
Lưu Trọng Lư – Người tiên phong của Phong trào Thơ mới
Lưu Trọng Lư (19/6/1911 – 10/8/1991) là nhà thơ, nhà văn, nhà soạn kịch Việt Nam, sinh ra tại làng Cao Lao Hạ, xã Hạ Trạch, huyện Bố Trạch, tỉnh Quảng Bình. Ông xuất thân trong một gia đình nho học và sớm bộc lộ tài năng văn chương.
Là một trong những người khởi xướng và tích cực cổ vũ Phong trào Thơ mới, Lưu Trọng Lư đã để lại dấu ấn sâu đậm với những vần thơ trữ tình giàu cảm xúc, nổi bật là bài Tiếng thu với hình ảnh “con nai vàng ngơ ngác” đã trở thành biểu tượng của thi ca Việt Nam. Ngoài thơ, ông còn sáng tác văn xuôi, kịch nói, cải lương, góp phần phong phú cho nền văn học nghệ thuật nước nhà.
Sau Cách mạng Tháng Tám, ông tham gia Văn hóa cứu quốc, hoạt động tuyên truyền văn nghệ trong kháng chiến. Sau năm 1954, ông tiếp tục cống hiến trong lĩnh vực sân khấu và văn học, từng giữ chức Tổng Thư ký Hội Nghệ sĩ Sân khấu Việt Nam.
Với những đóng góp lớn lao, năm 2000, Lưu Trọng Lư được truy tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học Nghệ thuật. Lưu Trọng Lư không chỉ là một nhà thơ tài hoa mà còn là người đã góp phần làm thay đổi diện mạo thơ ca Việt Nam.
Viên Ngọc Quý.