Giữa một thế giới ngày càng hỗn độn và cạnh tranh khốc liệt, nhiều người sau hành trình dài tranh đấu mới nhận ra rằng, điều quý giá nhất không phải là tiền tài hay danh vọng, mà là sự bình yên trong tâm hồn.

Giữa một thế giới ngày càng hỗn độn và cạnh tranh khốc liệt, nhiều người sau hành trình dài tranh đấu mới nhận ra rằng, điều quý giá nhất không phải là tiền tài hay danh vọng, mà là sự bình yên trong tâm hồn.
Nhằm hướng dẫn kỹ năng, trang bị hành trang kiến thức cũng như cổ vũ khích lệ tinh thần người trẻ, cuốn sách Trên đường băng được chia làm 3 phần: chuẩn bị hành trang, trong phòng chờ máy bay và lên máy bay, tương ứng quá trình mà người trẻ phải trải qua trước khi chạy đà cất trên đường băng của cuộc đời, hòa mình vào thế giới bao la rộng lớn.
Philip Delves Broughton, một nhà báo có vị thế của tờ Telegraph danh tiếng, sau nhiều năm làm nghề báo, muốn có những trải nghiệm và cuộc sống khác nên đã đăng ký nhập học vào trường kinh doanh Harvard (Harvard Business School – HBS). Từ góc nhìn chuyên nghiệp của một nhà báo, việc học tập và cuộc sống của Harvard đã được Philip miêu tả tỉ mỉ và tinh tế trong cuốn “Những Điều Trường Harvard Thật Sự Dạy Bạn”.
Suốt nửa thế kỷ, Peter Drucker đã thức tỉnh và dẫn dắt những nhà quản lý, góp phần to lớn trong việc thay đổi diện mạo của môi trường doanh nghiệp bằng những bài báo mang tính đột phá trên tạp chí Harvard Business Review. Cuốn sách này là một tuyển tập vô giá những công trình quan trọng nhất của ông.
Bằng cái nhìn xuyên suốt lịch sử và thời đại chúng ta đang sống, John C. Maxwell, chuyên gia về thuật lãnh đạo, đã đúc kết 13 lựa chọn mấu chốt mà mỗi người cần có trên con đường trở thành người “trên cả tài năng”. Niềm tin, niềm đam mê, sự tập trung, kiên định, sự can đảm, tinh thần ham học hỏi…sẽ là những yếu tố phân biệt bạn với những người thuần tuý chỉ có tài năng. Bạn đã có điều kiện cần là tài năng thiên phú?
“…quả thật là một quyển kỳ thư khuyến thiện bậc nhất trong thiên hạ, nếu so với những quyển sách khuyến thiện tầm thường khác, há có thể sánh cùng được sao? Lòng tôi vẫn tin chắc rằng tiên sinh hẳn là bậc Bồ Tát theo bản nguyện mà hiện thân cư sĩ để thuyết pháp độ sinh.”
(Trích Lời tựa của Đại sư Ấn Quang)
Nội dung chính yếu của Kinh Địa Tạng xoay quanh chữ Hiếu, nói lên bổn phận của người sống đối với người đã quá vãng. Kinh cũng nhắc tới những tội phúc báo ứng ở thế gian bên kia để người Phật tử nương theo kinh này cùng dựa vào oai lực độ trì, gia hộ của Bồ Tát Địa Tạng để tu tập, hầu độ thoát cho chính mình, cho người thân cũng như tất cả chúng sinh đã quá vãng khỏi rơi vào con đường ác..
Kinh Thủ Lăng Nghiêm là một bản kinh vô cùng quan trọng và liên quan mật thiết đến sự trường tồn của Phật Pháp. Chính vì thế Hòa Thượng Tuyên Hóa đặc biệt coi trọng kinh này, Ngài Bảo: “Trong Phật giáo có rất nhiều bản kinh quan trọng, nhưng quan trọng nhất là kinh Thủ Lăng Nghiêm…”
Bạn không cần trở thành người vĩ đại. Nhưng hãy sống sao để khi bạn ra đi, có ai đó thật lòng tiếc nuối. Hãy sống sao để khi nhắc đến bạn, người ta mỉm cười, vì từng được bạn quan tâm. Hãy sống sao để bạn không phải hối tiếc, vì đã yêu chưa đủ, vì đã tử tế chưa trọn.
Trong triết lý Phật giáo, có một câu nói ngắn gọn mà hàm súc: “Sinh là ký, tử là quy”. Một câu tám chữ, nhưng ẩn chứa cả vũ trụ nhân sinh, là chiếc chìa khóa mở ra cánh cửa nhìn vào kiếp người, vào sự sống và cái chết với một cái tâm bình thản, từ bi và minh triết.
Dưới ánh sáng Phật pháp, bài viết không đơn thuần là tán thán một hành giả đang chọn đời sống “vô sở trụ”, mà còn như một lời kêu gọi: Hãy sống như đất, thứ vốn bị xem là thấp hèn, nhưng trong giáo lý đạo Phật lại ẩn tàng một trí tuệ bao la và một hạnh nguyện vô lượng.
“Khi mình thương ai, mình có xu hướng muốn hiến tặng cho người đó một điều gì quý giá để họ hạnh phúc. Đó là điều rất tự nhiên. Món quà quý nhất mà mình có thể tặng cho người thương là gì?”
“Khi chúng ta nhìn cho sâu, ta thấy rằng nếu đầy đủ nhân duyên, thì sự vật sẽ biểu hiện. Sự biểu hiện đó không tới từ đâu cả. Và khi nó ngừng biểu hiện thì nó cũng không đi đâu hết.”
“Cha mẹ biết thương nhau, biết làm hạnh phúc cho nhau đó là gia tài lớn nhất mà mình có thể tiếp thu được và tiếng nói đó chúng ta nghe rất rõ từ người trẻ.”
Đừng cố gắng làm người thành công; hãy cố gắng làm người có ích! Ngày nay người ta thường coi người thành công là người thu được nhiều hơn những gì mình bỏ ra. Nhưng một người có ích sẽ cho đi nhiều hơn nhận lại.
Thế giới ngày nay ngày càng trở nên vội vã, phán xét dễ dàng và giận dữ mau chóng. Trong bối cảnh ấy, câu chuyện của nhà sư Furba Tamang, người từng bị vu oan, làm nhục công khai giữa phố đông, lại trở thành một biểu tượng lặng thầm của lòng kham nhẫn, sự điềm tĩnh và tha thứ.
“Người ngu nghĩ mình ngu, nhờ vậy thành có trí. Người ngu tưởng có trí, thật xứng gọi chí ngu.” Nghe qua tưởng đơn sơ, nhưng nếu ngồi lại, tĩnh tâm quán chiếu, sẽ thấy trong đó ẩn tàng pháp vị của cả một con đường tu học. Không chỉ người mới vào đạo, mà ngay cả bậc lâu năm cũng cần luôn tự nhắc mình bằng chính câu nói này.
Sau cùng, nếu có ai hỏi tôi vì sao chọn sống đời rau củ, tôi sẽ kể họ nghe truyện đêm trăng khuyết và chiếc chuông đồng. Nhưng có thể họ chẳng cần nghe dài. Chỉ cần đặt tay lên ngực, lắng nhịp tim mình, rồi nhìn thẳng vào đôi mắt bất cứ con vật nào. Trong khoảnh khắc giao thoa ấy, dẫu búa chưa buông, vách kính chưa dựng, một đóa sen từ bi đã đủ sức xô lệch con đường đẫm máu, mở ra con đường mới, con đường không còn bóng đêm.
Câu chuyện giữa Henry và Clara Ford không chỉ là khởi đầu của ngành công nghiệp ô tô Mỹ, mà còn là biểu tượng của lòng tin và tình yêu trong hôn nhân. Thành công không chỉ đến từ phát minh hay tài năng, mà còn từ sự kiên định và tình cảm thủy chung của người luôn ở phía sau – lặng thầm nhưng vững chãi.
Góc nhìn Phật pháp cho thấy: Nhân nào quả ấy, người gieo nhân thì tự chịu quả, không ai có thể thay được ai, kể cả là người thân máu mủ. Thậm chí, chính Đức Phật Thích Ca Mâu Ni cũng từng phải chứng kiến dòng họ Thích bị tru diệt, mà vẫn không thể can thiệp vào luật nhân quả của vũ trụ.
Với người hành trì Phật pháp, chiếc y cà-sa không chỉ là một y phục hình thức, mà còn là pháp khí tượng trưng cho giới đức và con đường tu tập. Vậy nên, bất cứ sự thay đổi nào về y phục, nhất là từ một vị hành giả khổ hạnh như ngài Minh Tuệ, người chọn lối sống đầu-đà, không chùa viện, không sở hữu, chỉ nương đất trời mà hành trì, đều mang những hàm nghĩa sâu xa.