Bài thơ “Chân tình” không chỉ là một áng thơ tình. Nó là một pháp thoại, một lời nhắn nhủ dịu dàng về cách yêu trong tỉnh thức, về việc buông bỏ sự chiếm hữu để có thể thực sự chạm vào điều mầu nhiệm đang biểu hiện quanh ta. Một tình yêu như thế, không làm tổn thương, không làm đau – mà chỉ giúp ta lớn lên, tự do hơn, và gần hơn với cội nguồn của sự sống.
