Với bài thơ này, Thiền sư không chỉ cho ta thấy vẻ đẹp của tâm linh giác ngộ, mà còn truyền một ngọn lửa – lặng thầm, bền bỉ – để ta tin rằng: từ bi có thể hóa giải bóng tối, và sự thong dong thật sự chỉ có thể đến sau khi ta đã sống hết lòng vì sự sống quanh mình.
