Cảm nhận bài thơ: Đùa thiền sư Trí Viễn xem kinh giảng nghĩa – Tuệ Trung Thượng Sĩ Đùa thiền sư Trí Viễn xem kinh giảng nghĩa 

Cảm nhận bài thơ: Đùa thiền sư Trí Viễn xem kinh giảng nghĩa – Tuệ Trung Thượng Sĩ

Bài thơ này, tuy ngắn gọn, nhưng là một đòn phá chấp mạnh mẽ. Nó không phủ nhận sự cần thiết của việc học hỏi kinh điển, nhưng nhấn mạnh rằng những ai mãi miết đắm chìm trong chữ nghĩa mà quên mất tự tính vốn trong sáng của mình, thì cũng giống như kẻ “bắt được rồng” nhưng lại bị chính cái “bắt” ấy đánh lừa. Cốt lõi của Thiền không nằm trong sách vở, mà nằm ở sự trực ngộ ngay trong chính tâm mình.

Cảm nhận bài thơ: Chiếc gậy – Tuệ Trung Thượng Sĩ

Cảm nhận bài thơ: Chiếc gậy – Tuệ Trung Thượng Sĩ

Bài thơ “Chiếc gậy” không đơn thuần nói về một vật dụng, mà là một biểu tượng của sự giác ngộ. Nó nhắc nhở rằng con đường giải thoát không nằm ở đâu xa, mà chính trong từng bước chân ta đi, từng suy nghĩ ta khởi. Khi tâm đã sáng, thì dù thế gian có đổi thay thế nào, người tu hành vẫn cứ vững bước, chẳng bị cuốn theo sóng gió đời thường.

Cảm nhận bài thơ: Cảnh vật Phúc Đường – Tuệ Trung Thượng Sĩ

Cảm nhận bài thơ: Cảnh vật Phúc Đường – Tuệ Trung Thượng Sĩ

Phúc Đường không nhất thiết phải là một nơi chốn cụ thể, mà có thể là chính tâm hồn ta, nơi mà khi đã buông bỏ hết mọi vọng tưởng, mọi ưu phiền, thì cũng giống như đang đứng giữa một khu vườn thanh tịnh, nơi có gió thiền mát lành, có ánh sáng Phật pháp, có sự an nhiên không gì lay động.

Cảm nhận bài thơ: Bảo cách học – Tuệ Trung Thượng Sĩ

Cảm nhận bài thơ: Bảo cách học – Tuệ Trung Thượng Sĩ

Lời thơ giản dị nhưng mang sức mạnh thức tỉnh: học không phải để chất chồng tri thức mà là để trực nhận sự thật. Khi buông bỏ những vọng tưởng, không còn bôn ba tìm kiếm ở nơi xa, ta sẽ nhận ra rằng tất cả đã có sẵn trong chính mình – như một điểm sáng của mùa xuân đã hiện diện khắp nơi, chỉ chờ ta nhận ra mà thôi.

Cảm nhận bài thơ: Bài văn trữ tình tự răn – Tuệ Trung Thượng Sĩ

Cảm nhận bài thơ: Bài văn trữ tình tự răn – Tuệ Trung Thượng Sĩ

“Bài văn trữ tình tự răn” không chỉ là một bài thơ triết lý mà còn là tấm bản đồ chỉ lối cho những ai đang kiếm tìm sự bình yên giữa dòng đời biến động. Đọc thơ Tuệ Trung Thượng Sĩ, ta không chỉ nhận ra sự mong manh của kiếp người mà còn thấy được ánh sáng của con đường đi đến chân lý, nơi mọi khổ đau đều có thể hóa giải bằng sự tỉnh thức và buông xả.

Cảm nhận bài thơ: Bài ngâm bĩu môi – Tuệ Trung Thượng Sĩ

Cảm nhận bài thơ: Bài ngâm bĩu môi – Tuệ Trung Thượng Sĩ

Tuệ Trung Thượng Sĩ đã vẽ lên một bức tranh toàn diện về kiếp người đầy những vô thường, biến động, nhưng cũng có con đường đi đến sự tự do. “Bài ngâm bĩu môi” không phải là một bài thơ bi quan, mà là một nụ cười nhẹ nhõm, một sự ung dung của kẻ đã nhìn thấu tất cả và không còn gì để bận tâm. Đọc bài thơ này, ta không khỏi tự hỏi: Nếu đã biết đời là một giấc mộng, tại sao ta còn mãi trầm luân trong đó?

Mùa xuân chín

Bài thơ “Mùa xuân chín” – Hàn Mặc Tử

Bài thơ “Mùa xuân chín” của Hàn Mặc Tử là một khúc nhạc dịu dàng mang đầy hơi thở của mùa xuân. Với ngôn từ tinh tế và hình ảnh thơ trong trẻo, tác phẩm gợi lên một bức tranh đồng quê tràn đầy sức sống nhưng cũng phảng phất chút buồn man mác của sự chia xa và hoài niệm.

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Phan Công Tòng (bài 4) - Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Phan Công Tòng (bài 4) – Nguyễn Đình Chiểu

Lịch sử dân tộc Việt Nam là bản trường ca bi tráng của những con người kiên cường, dám đứng lên chống lại cường quyền, dù biết trước con đường ấy đầy gian truân, hiểm nguy. Trong số những vị anh hùng bất khuất ấy, Phan Ngọc Tòng là một biểu tượng sáng ngời của lòng trung nghĩa và tinh thần quật khởi. Nguyễn Đình Chiểu, với trái tim luôn hướng về dân tộc, đã viết bài thơ Điếu Phan Công Tòng (bài 04) như một lời tiễn biệt đầy xúc động, vừa tiếc thương, vừa kính phục trước tấm lòng kiên trung của người anh hùng.

Cầu Tràng Tiền

Bài thơ “Cầu Tràng Tiền” – Hàn Mặc Tử

Bài thơ “Cầu Tràng Tiền” của Hàn Mặc Tử là một bức tranh sống động về cuộc sống thường nhật trên cây cầu biểu tượng của xứ Huế. Với những hình ảnh giản dị, tự nhiên nhưng đầy sắc thái, bài thơ không chỉ tái hiện nhịp sống nơi đây mà còn khơi gợi những suy tư sâu sắc về con người và xã hội.

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Phan Công Tòng (bài 3) - Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Điếu Phan Công Tòng (bài 3) – Nguyễn Đình Chiểu

Trong dòng chảy lịch sử đầy biến động của dân tộc Việt Nam, có biết bao bậc anh hùng đã đứng lên chiến đấu vì chính nghĩa, vì quê hương. Phan Ngọc Tòng là một trong những con người như thế, một người thầy giáo làng nhưng mang trong mình tấm lòng trung nghĩa, quyết không khuất phục trước giặc ngoại xâm. Bài thơ Điếu Phan Công Tòng (bài 03) của Nguyễn Đình Chiểu không chỉ là lời tiễn biệt một vị anh hùng, mà còn là tiếng than đau xót trước những biến đổi nghiệt ngã của thời cuộc.