Thông điệp của bài thơ không chỉ là lời từ biệt một người con gái, mà còn là sự giã biệt một giấc mơ. Tình yêu, nếu không kịp nói ra, có thể trở thành nỗi ân hận âm thầm trong suốt đời người. Nhưng ngay cả trong khổ đau, thơ Nguyễn Bính vẫn giữ một vẻ đẹp trong trẻo – như ánh trăng mùa thu – sáng rõ, nhưng lạnh và xa.
