Cảm nhận bài thơ: Ông Cụ Trồng Cây – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Ông Cụ Trồng Cây – Xuân Diệu

Qua bài thơ Ông Cụ Trồng Cây, Xuân Diệu đã vẽ nên một hình tượng Bác Hồ không chỉ là lãnh tụ, mà còn là người gieo mầm, là người vun trồng cho tương lai đất nước. Những thế hệ hôm nay và mai sau, dù không còn được gặp Bác, nhưng vẫn tiếp tục lớn lên, tiếp tục tỏa bóng như những cây xanh được Bác gieo trồng.

Cảm nhận bài thơ: Ốm – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Ốm – Xuân Diệu

Xuân Diệu đã chọn cách thứ hai. Ông đã không đầu hàng, không chấp nhận để bệnh tật quyết định số phận mình. Và chính từ tinh thần đó, bài thơ Ốm không còn là tiếng than vãn, mà trở thành một bài ca của lòng kiên cường, một lời nhắc nhở rằng: Hãy sống, hãy chiến đấu, hãy giữ lấy ngọn lửa trong tim – dù cuộc đời có nghiệt ngã đến đâu!

Cảm nhận bài thơ: Ổi Hồ Tây – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Ổi Hồ Tây – Xuân Diệu

Bài thơ Ổi Hồ Tây của Xuân Diệu không chỉ là một bức tranh về thiên nhiên, mà còn là một lời nhắc nhở về những điều bình dị mà ta từng yêu quý. Ổi không chỉ là một loại quả, mà còn là biểu tượng của tuổi thơ, của quê hương, của những kỷ niệm không bao giờ phai nhòa trong lòng mỗi người.

Cảm nhận bài thơ: Nước đổ lá khoai – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Nước đổ lá khoai – Xuân Diệu

Nước đổ lá khoai là một trong những bài thơ hay nhất của Xuân Diệu về tình yêu đơn phương. Nó không chỉ khắc họa nỗi đau khi tình cảm không được đáp lại, mà còn là một triết lý về cảm xúc: có những điều ta không thể cưỡng ép, có những tình yêu chỉ để rơi xuống rồi tan biến như nước trên lá khoai.

Cảm nhận bài thơ: Núi Ba Vì với Hồ Suối Hai

Cảm nhận bài thơ: Núi Ba Vì với Hồ Suối Hai – Xuân Diệu

Xuân Diệu đã khéo léo kết lại bài thơ bằng một câu khẳng định: Hồ Suối Hai là minh chứng cho sự sáng tạo của con người, là niềm tự hào mà ngay cả những đỉnh núi cao chót vót cũng phải “ghen tị”. Đó là lời ca ngợi không chỉ dành cho một công trình, mà còn dành cho những con người đã góp công tạo dựng nó, dành cho những bàn tay đã biến thiên nhiên thành một bức tranh hài hòa giữa cái đẹp và cái hữu ích.

Cảm nhận bài thơ: Nụ cười xuân – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Nụ cười xuân – Xuân Diệu

Xuân Diệu đã vẽ nên một bức tranh vừa rực rỡ, vừa dịu dàng, vừa sống động, vừa mơ hồ – giống như chính những rung cảm mong manh của tuổi trẻ. Và trong khoảnh khắc ấy, nụ cười xuân không chỉ là dấu hiệu của niềm vui, mà còn là biểu tượng cho những hy vọng, những đợi chờ, những ước mơ về một tình yêu đẹp đang dần đến trong cuộc đời.

Cảm nhận bài thơ: Nói tào lao – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Nói tào lao – Xuân Diệu

Nói tào lao của Xuân Diệu không chỉ là một bài thơ hờn giận trong tình yêu, mà còn là một lời nhắc nhở về sự trân quý trong từng khoảnh khắc. Đừng đợi đến khi mất đi mới khóc than, đừng để yêu thương bị bỏ quên giữa cuộc sống bộn bề.

Cảm nhận bài thơ: Nỗi mừng nghe tin lúa – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Nỗi mừng nghe tin lúa – Xuân Diệu

Bài thơ Nỗi mừng nghe tin lúa không chỉ là một lời ca ngợi sự phát triển của nền nông nghiệp, mà còn là một bản tuyên ngôn đầy cảm hứng về tiềm năng vô hạn của con người. Hạt lúa vươn lên mạnh mẽ, cũng như con người vươn tới những chân trời mới.

Cảm nhận bài thơ: Những suối trời – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Những suối trời – Xuân Diệu

Bài thơ “Những suối trời” của Xuân Diệu không chỉ vẽ nên một bức tranh thiên nhiên rực rỡ sắc màu và thanh âm, mà còn là một khúc ca về tình yêu. Nhà thơ không chỉ kể về những con chim, mà còn kể về chính tâm hồn mình – một tâm hồn luôn khao khát tình yêu, luôn tìm kiếm sự gắn bó và hòa quyện với người thương.

Cảm nhận bài thơ: Những kẻ đợi chờ – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Những kẻ đợi chờ – Xuân Diệu

Xuân Diệu đã khắc họa một cách chân thực và đau đớn những con người bị lãng quên trong cuộc đời. Những kẻ đợi chờ không chỉ là một bài thơ về tình yêu đơn phương, mà còn là một bài thơ về sự cô đơn trong kiếp người. Có những con người đi qua thanh xuân mà chưa một lần được yêu, có những tâm hồn khát khao mà chẳng bao giờ được hồi đáp.

Cảm nhận bài thơ: Những đêm hành quân – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Những đêm hành quân – Xuân Diệu

Những đêm hành quân không chỉ là bài thơ về một hành trình, mà là một bản tuyên ngôn của lòng yêu nước, của tinh thần gắn bó máu thịt với quê hương. Trong từng câu chữ, ta thấy không chỉ bóng dáng một nhà thơ, mà còn thấy một trái tim rực sáng giữa đêm tối, một tâm hồn thao thức cùng đất nước, cùng nhân dân, cùng những bước chân hành quân không bao giờ mỏi.

Cảm nhận bài thơ: Nhớ Vĩnh Kim – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Nhớ Vĩnh Kim – Xuân Diệu

Nhớ Vĩnh Kim không chỉ là một bài thơ về một miền đất, mà còn là một bài thơ về ký ức, về tuổi trẻ, về tình bạn, và trên hết là về tình yêu quê hương đất nước. Vĩnh Kim không chỉ là một địa danh, mà còn là một biểu tượng cho những nơi chốn ta từng gắn bó, từng yêu thương. Dù năm tháng có trôi qua, dù những con người của ngày ấy có già đi, thì những kỷ niệm vẫn mãi là một phần không thể phai mờ trong trái tim.

Cảm nhận bài thơ: Nhớ tay chân – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Nhớ tay chân – Xuân Diệu

Với Nhớ tay chân, Xuân Diệu không chỉ khắc họa một góc khuất của chiến tranh – những con người phải sống với những vết thương không bao giờ lành – mà còn gợi lên một thông điệp sâu sắc về sự kiên cường. Mất mát là điều không thể tránh khỏi trong cuộc chiến vì tự do, nhưng tinh thần và lòng yêu nước vẫn sẽ trường tồn. Bài thơ ấy không chỉ là tiếng lòng của một người thương binh, mà còn là tiếng lòng của cả một dân tộc – luôn nhớ, luôn đau, nhưng cũng luôn mạnh mẽ tiến về phía trước.

Cảm nhận bài thơ: Nhớ quê Nam – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Nhớ quê Nam – Xuân Diệu

Bài thơ Nhớ quê Nam không chỉ là một tiếng lòng của riêng Xuân Diệu, mà còn là tiếng nói chung của bao người con xa quê. Miền Nam trong thơ ông không chỉ là một vùng đất, mà là cả một phần tâm hồn, một khát vọng trở về, một niềm tin mãnh liệt vào tương lai.

Cảm nhận bài thơ: Nhớ nhỏ đôi tay – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Nhớ nhỏ đôi tay – Xuân Diệu

Tình yêu trong thơ Xuân Diệu không chỉ là những xúc cảm bùng cháy, mãnh liệt, mà còn là những rung động tinh tế đến từ từng điều nhỏ nhặt nhất. Yêu không phải là chỉ mong giữ lấy, mà còn là trân trọng từng khoảnh khắc, từng đường nét của người mình thương.

Cảm nhận bài thơ: Nhớ mùa tháng tám  – Xuân Diệu Nhớ mùa tháng tám

Cảm nhận bài thơ: Nhớ mùa tháng tám  – Xuân Diệu

Có những khoảnh khắc trong lịch sử dân tộc không bao giờ phai nhạt, những mùa thu không chỉ mang sắc vàng của lá mà còn rực rỡ màu cờ và ánh sáng của tự do. Nhớ mùa tháng Tám của Xuân Diệu là một bài thơ như thế – một khúc ca bồi hồi, vang vọng mãi trong lòng những người con đất Việt khi nhớ về mùa thu lịch sử năm 1945.

Cảm nhận bài thơ: Nhớ mông lung – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Nhớ mông lung – Xuân Diệu

Xuân Diệu đã khéo léo truyền tải cảm xúc ấy bằng những hình ảnh nhẹ nhàng mà ám ảnh. Đọc bài thơ, ta cũng thấy mình trong đó – đã bao lần ta chợt buồn mà không rõ lý do, đã bao lần ta nhớ nhưng chẳng biết mình nhớ gì.

Cảm nhận bài thơ: Nhớ em  – Xuân Diệu Nhớ em

Cảm nhận bài thơ: Nhớ em  – Xuân Diệu

Có lẽ trong tất cả những cung bậc cảm xúc của tình yêu, nỗi nhớ là thứ cảm giác mãnh liệt và day dứt nhất. Nhớ không chỉ là hoài niệm về những điều đã qua, mà còn là sự trống vắng, là khắc khoải khôn nguôi khi trái tim đã dành trọn cho một người. Trong bài thơ Nhớ em, Xuân Diệu đã khắc họa nỗi nhớ ấy bằng những hình ảnh đầy ám ảnh, để rồi qua từng câu chữ, người đọc cảm nhận được sự dữ dội của một trái tim yêu say đắm, yêu đến tận cùng đau khổ.