Xuân Diệu đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên đầy sống động, nhưng trên hết, ông gửi gắm trong đó một nỗi niềm sâu sắc: đi để thấy mình rộng lớn hơn, nhưng cũng để hiểu rằng điều thân thuộc nhất vẫn là những gì gần gũi, thân thương. Và có lẽ, trong mỗi chuyến đi của chúng ta, dù là đến những chân trời xa xôi nhất, thì nơi để quay về vẫn luôn là điều quan trọng nhất.
