Cảm nhận bài thơ: Bá Nha, Trương Chi  – Xuân Diệu Bá Nha, Trương Chi

Cảm nhận bài thơ: Bá Nha, Trương Chi  – Xuân Diệu

Bài thơ “Bá Nha, Trương Chi” không chỉ là một lời tự sự của Xuân Diệu về tình yêu, mà còn là sự tái hiện những nỗi đau muôn thuở trong nghệ thuật và cuộc đời. Tình yêu và sự đồng điệu – hai điều tưởng chừng đơn giản nhưng lại là điều khó khăn nhất. Trong mỗi người yêu say đắm, luôn có bóng hình của Trương Chi – ôm nỗi nhớ khôn nguôi, và Bá Nha – mãi đi tìm một tri âm thật sự.

Cảm nhận bài thơ: Bà mẹ miền Nam – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Bà mẹ miền Nam – Xuân Diệu

Xuân Diệu đã viết bằng tất cả sự chân thành và yêu thương, để từ đó, mỗi người đọc đều cảm nhận được sự thiêng liêng của tình mẫu tử, cũng như giá trị của hòa bình. Hòa bình không chỉ là sự yên bình của đất nước, mà còn là sự đoàn tụ của những người thân yêu – thứ mà cả dân tộc đã chiến đấu và hy sinh để giành lấy.

Cảm nhận bài thơ: Bà má Năm Căn

Cảm nhận bài thơ: Bà má Năm Căn – Xuân Diệu

Bài thơ cũng là một lời nhắc nhở về giá trị của những hy sinh ấy. Đọc bài thơ, ta không chỉ cảm nhận được sự xúc động mà còn thêm trân trọng những con người đã làm nên đất nước, đã góp phần tạo nên một Việt Nam kiên cường, bất khuất. Và trong mỗi người con đất Việt, dù ở đâu, dù trong thời đại nào, hình ảnh má Năm Căn vẫn luôn sống mãi, như một ngọn đuốc sáng ngời của tình yêu nước và lòng dũng cảm.

Cảm nhận bài thơ: Ba lời cảm ơn – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Ba lời cảm ơn – Xuân Diệu

Tình yêu trong thơ Xuân Diệu luôn mãnh liệt, nhưng trong bài thơ này, ta cảm nhận được một vẻ đẹp lắng đọng hơn – một tình yêu đầy tri ân, sâu sắc và giàu ý nghĩa. Và có lẽ, mỗi người khi yêu cũng nên có một trái tim như vậy – một trái tim luôn biết ơn vì đã được yêu và được hiện diện trong cuộc đời của nhau.

Cảm nhận bài thơ: Bà cụ mù loà  – Xuân Diệu Bà cụ mù loà

Cảm nhận bài thơ: Bà cụ mù loà  – Xuân Diệu

Có những bài thơ không chỉ là tiếng lòng của một nhà thơ, mà còn là tiếng khóc của cả một kiếp người. Bà cụ mù lòa của Xuân Diệu là một bài thơ như thế. Không phải là những vần thơ lãng mạn, cũng chẳng phải những dòng chữ hoa mỹ, bài thơ khắc họa chân thực số phận bi thương của một con người – một bà cụ già mù lòa, cả đời chìm trong đói khổ, cơ cực. Nhưng giữa bóng tối ấy, vẫn le lói một tia sáng – ánh sáng của niềm tin, của hy vọng vào một ngày mai đổi thay.

Cảm nhận bài thơ: Aragông và Enxa – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Aragông và Enxa – Xuân Diệu

Xuân Diệu đã khắc họa một Aragông yêu say đắm, một Enxa đẹp đẽ và vĩnh cửu, một tình yêu vượt qua mọi giới hạn để trở thành huyền thoại. Và trên hết, bài thơ gửi gắm niềm tin rằng tình yêu chân chính không bao giờ là lỗi thời, rằng giữa dòng đời vội vã, vẫn luôn có những trái tim chung thủy, biết sống và yêu hết mình.

Cảm nhận bài thơ: Áo em – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Áo em – Xuân Diệu

Đọc “Áo em”, ta không chỉ thấy một tình yêu chân thành mà còn thấy một tấm lòng xót xa, trân quý dành cho người con gái đã cùng chia sẻ những tháng ngày gian khó. Đó là tình yêu không chỉ dừng lại ở sự thương nhớ, mà còn là sự đồng cảm sâu sắc, là khát khao được che chở, được yêu thương, được sẻ chia từng nhọc nhằn của cuộc sống.

Cảm nhận bài thơ: Anh về Ấm Thượng... – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Anh về Ấm Thượng… – Xuân Diệu

Với Anh về Ấm Thượng…, Xuân Diệu không chỉ viết về một cuộc gặp gỡ, mà còn khắc họa một tình yêu dung dị mà vĩnh cửu. Tình yêu ấy không cần những lời hoa mỹ, không cần những ước hẹn xa xôi, chỉ cần một lần về thăm, một lần nhìn nhau, là đã đủ để viết nên một chuyện tình bất diệt giữa lòng đêm thôn quê thanh vắng.

Cảm nhận bài thơ: Anh thương em khi ngủ... – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Anh thương em khi ngủ… – Xuân Diệu

Bài thơ Anh thương em khi ngủ không chỉ là một bài thơ tình đơn thuần, mà còn là một triết lý về tình yêu: yêu không chỉ là những phút giây nồng nàn khi thức, mà còn là sự quan tâm ngay cả khi đối phương không hay biết. Tình yêu ấy không ồn ào, không đòi hỏi, mà lặng lẽ, bền bỉ, âm thầm nhưng sâu sắc.

Cảm nhận bài thơ: Ánh sáng – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Ánh sáng – Xuân Diệu

Ánh sáng không chỉ là một bài thơ tình, mà còn là một triết lý về tình yêu của Xuân Diệu. Tình yêu không chỉ là cảm xúc thoáng qua, mà là một nguồn sáng thiêng liêng, soi rọi và tái sinh con người. Khi yêu, ta không chỉ tìm thấy một người khác, mà còn tìm thấy chính mình, một bản thể trọn vẹn và phong phú hơn.

Cảm nhận bài thơ: Anh nhớ thương ai – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Anh nhớ thương ai – Xuân Diệu

Bài thơ “Anh nhớ thương ai” không chỉ đơn thuần là một lời bày tỏ tình cảm, mà còn là sự khắc họa chân thực tâm trạng của một trái tim đang yêu tha thiết. Xuân Diệu đã vẽ nên một bức tranh tình yêu không chỉ có sự ngọt ngào, mà còn có những nỗi niềm da diết, sự khắc khoải của những tháng ngày cách xa. Và chính trong nỗi nhớ ấy, tình yêu càng trở nên mãnh liệt, càng trở nên bất diệt.

Cảm nhận bài thơ: Anh nằm bệnh viện – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Anh nằm bệnh viện – Xuân Diệu

Bài thơ Anh nằm bệnh viện không chỉ kể về một câu chuyện tình yêu trong bệnh tật, mà còn là một bài ca về sự gắn bó và lòng chung thủy. Khi mạnh khỏe, tình yêu có thể là những nụ cười, những cuộc hẹn hò, những niềm vui sẻ chia. Nhưng khi yếu đuối, tình yêu được đo bằng sự nhẫn nại, bằng từng lần xuất hiện, từng cái nắm tay, từng nụ cười dịu dàng.

Cảm nhận bài thơ: Anh là người bạc bẽo – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Anh là người bạc bẽo – Xuân Diệu

Với Anh là người bạc bẽo, Xuân Diệu không chỉ viết về một chuyện tình buồn, mà còn gửi gắm một thông điệp sâu sắc: Hạnh phúc không phải là thứ có thể mặc nhiên mà có, tình yêu không phải là điều có thể đòi hỏi rồi quên lãng. Những ai không biết trân trọng tình yêu, cuối cùng chỉ tự đánh mất chính mình trong sự nghèo khổ của một trái tim lạnh lẽo, cằn cỗi.

Cảm nhận bài thơ: Anh đợi em về ăn cơm... – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Anh đợi em về ăn cơm… – Xuân Diệu

Không cần những lời yêu hoa mỹ, không cần những khung cảnh lãng mạn, Xuân Diệu đã thể hiện tình yêu bằng một sự chờ đợi đầy bình yên. Đó là thứ tình yêu không ồn ào nhưng thấm sâu vào từng khoảnh khắc, từng hơi thở của cuộc sống.

Cảm nhận bài thơ: Anh đến thăm em – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Anh đến thăm em – Xuân Diệu

“Anh đến thăm em” không chỉ là một cuộc gặp gỡ thông thường, mà là một chuyến hành trình mang theo những khắc khoải, bâng khuâng của một trái tim yêu mãnh liệt. Đó là niềm hạnh phúc khi được thấy em, là nỗi băn khoăn về tình yêu có thật hay không, là sự ngọt ngào của giây phút bên nhau và cả nỗi trống trải khôn nguôi khi phải rời xa.

Cảm nhận bài thơ: Anh đã giết em – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Anh đã giết em – Xuân Diệu

Xuân Diệu – người được mệnh danh là “ông hoàng thơ tình” – không chỉ viết về tình yêu say đắm, ngọt ngào, mà còn khắc họa những khía cạnh bi thương, tuyệt vọng đến tột cùng của nó. Anh đã giết em là một trong những bài thơ đau đớn nhất về tình yêu tan vỡ, nơi nỗi đau và sự giằng xé nội tâm được đẩy đến tận cùng, không chỉ bằng lời thơ mà còn bằng chính tâm hồn người viết.

Cảm nhận bài thơ: Ảnh cụ Hồ – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Ảnh cụ Hồ – Xuân Diệu

Hình ảnh Bác Hồ trong thơ Xuân Diệu không chỉ là một chân dung, mà là linh hồn của dân tộc, là niềm tin và hy vọng, là ánh sáng dẫn đường cho bao thế hệ. Và dù thời gian có trôi qua, bài thơ vẫn vang vọng mãi, như một bản hùng ca về một con người đã hóa thân vào non sông, vào trái tim của hàng triệu con người Việt Nam.

Cảm nhận bài thơ: Anh bộ đội về làng – Xuân Diệu

Cảm nhận bài thơ: Anh bộ đội về làng – Xuân Diệu

Bài thơ Anh bộ đội về làng không chỉ là một câu chuyện về sự trở về, mà còn là một bản nhạc ấm áp về tình người, về sự gắn kết giữa những con người cùng chung lý tưởng. Nó cho ta thấy rằng quê hương không chỉ là nơi ta sinh ra, mà còn là nơi ta từng gắn bó, từng cống hiến và yêu thương bằng cả trái tim. Tình yêu đất nước, quê hương chính là tình yêu dành cho những con người quanh ta – những người đã cùng nhau đi qua gian khó để hướng tới một tương lai tươi sáng.

Cảm nhận bài thơ: Xuân du thử địa vô phương thảo – Đông Hồ

Cảm nhận bài thơ: Xuân du thử địa vô phương thảo – Đông Hồ

Bài thơ “Xuân du thử địa vô phương thảo” của Đông Hồ không chỉ là một bài thơ về mùa xuân, mà còn là một bản nhạc trầm buồn về sự mất mát và thời gian. Xuân đến, vạn vật đổi thay, nhưng lòng người vẫn chưa thể nguôi ngoai. Cảnh vật tươi vui không thể lấp đầy khoảng trống trong tâm hồn kẻ đang mang hoài niệm.

Cảm nhận bài thơ: Xuân bất tận – Đông Hồ

Cảm nhận bài thơ: Xuân bất tận – Đông Hồ

Với Xuân bất tận, Đông Hồ không chỉ ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên, mà còn gửi gắm một triết lý sống: nếu tâm hồn luôn giữ được sự tươi trẻ, yêu đời, sáng tạo, thì mùa xuân sẽ không bao giờ mất đi. Xuân không chỉ là một khoảnh khắc, mà là một trạng thái của tâm hồn, là nguồn năng lượng nuôi dưỡng đời sống tinh thần của con người. Và khi hiểu được điều ấy, ta sẽ thấy rằng, không có sự chia ly nào thực sự tồn tại, không có sự tàn phai nào là vĩnh viễn – bởi xuân vẫn mãi bất tận trong lòng những ai biết trân quý từng khoảnh khắc của cuộc đời.

Cảm nhận bài thơ: Vườn ngự Bến Thành – Đông Hồ

Cảm nhận bài thơ: Vườn ngự Bến Thành – Đông Hồ

Bài thơ Vườn ngự Bến Thành của Đông Hồ không chỉ là một bài thơ về mùa xuân, mà còn là một bài thơ về thời cuộc, về những trăn trở của con người trước chiến tranh và hòa bình, trước đau thương và hy vọng. Mùa xuân trong bài thơ không chỉ là mùa của thiên nhiên, mà còn là mùa của lòng người, mùa của những khát vọng độc lập và hạnh phúc.