Bài thơ “Bá Nha, Trương Chi” không chỉ là một lời tự sự của Xuân Diệu về tình yêu, mà còn là sự tái hiện những nỗi đau muôn thuở trong nghệ thuật và cuộc đời. Tình yêu và sự đồng điệu – hai điều tưởng chừng đơn giản nhưng lại là điều khó khăn nhất. Trong mỗi người yêu say đắm, luôn có bóng hình của Trương Chi – ôm nỗi nhớ khôn nguôi, và Bá Nha – mãi đi tìm một tri âm thật sự.
