Giữa những đau đớn của bệnh tật, giữa ranh giới mong manh của sự sống và cái chết, có một nụ cười hồn nhiên tỏa sáng như ánh nắng ban mai. Trước nụ em cười của Tô Hà không chỉ là một bài thơ về người bác sĩ, mà còn là một khúc tráng ca về lòng tận tụy, về tinh thần chiến đấu không dao súng, nhưng không kém phần quyết liệt.
