Cảm nhận bài thơ: Mùa – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Mùa – Tô Hà

Trong thơ ca Việt Nam, hình ảnh mùa màng luôn mang trong mình những gam màu rực rỡ của sự no đủ, của niềm vui lao động và tình yêu quê hương tha thiết. Mùa của Tô Hà là một bức tranh đồng quê sống động, nơi mà niềm hạnh phúc không chỉ hiện diện trên từng cánh đồng vàng ươm, mà còn ngân vang trong tiếng chim hót, trong những nụ cười lao động rộn rã.

Cảm nhận bài thơ: Bàn tay anh – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Bàn tay anh – Tô Hà

Có những hy sinh diễn ra trong thầm lặng, không một lời hoa mỹ, không một phút giây chần chừ, nhưng lại khắc sâu vào lòng người mãi mãi. Bàn tay anh của Tô Hà là một bài thơ như thế – một khúc tráng ca bi hùng về người lính giữa chiến trường, nơi cái chết và sự sống chỉ cách nhau trong gang tấc. Bài thơ không chỉ là lời kể về một trận đánh khốc liệt mà còn là một tượng đài bất diệt của tinh thần chiến đấu, của sự kiên cường đến phút giây cuối cùng.

Cảm nhận bài thơ: Chiếc lá bàng – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Chiếc lá bàng – Tô Hà

Giữa cái lạnh giá của mùa đông, khi những tán cây trơ trụi, trầm lặng trong gió rét, vẫn có một chiếc lá bàng đỏ thắm còn bám trụ trên cành, như một đốm lửa nhỏ rực rỡ giữa màn sương u ám. Hình ảnh ấy không chỉ là một khoảnh khắc thiên nhiên đẹp đẽ mà còn hàm chứa một ý nghĩa sâu xa về sức sống, về niềm tin và sự kiên cường trước thử thách.

Cảm nhận bài thơ: Con sinh ra đất nước đã mùa xuân – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Con sinh ra đất nước đã mùa xuân – Tô Hà

Sinh ra trong thời đại nào cũng là một dấu ấn, một sợi dây kết nối giữa cá nhân và vận mệnh đất nước. Nhưng có lẽ, không gì đẹp hơn khi một đứa trẻ cất tiếng khóc chào đời vào mùa xuân – mùa của sự sống, của đổi thay và hy vọng. Bài thơ Con sinh ra đất nước đã mùa xuân của Tô Hà không chỉ là lời yêu thương của một người cha dành cho con gái mình, mà còn là lời chiêm nghiệm về những tháng năm gian khó đã qua, về giá trị của hòa bình, về niềm tin dành cho thế hệ mai sau.

Cảm nhận bài thơ: Buổi đầu tiên trên công trường sông Tô – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Buổi đầu tiên trên công trường sông Tô – Tô Hà

Nhắc đến sông Tô Lịch, người ta thường nhớ về một dòng sông từng gắn liền với lịch sử, với những câu chuyện trầm tích của Thăng Long – Hà Nội. Nhưng trong Buổi đầu tiên trên công trường sông Tô, nhà thơ Tô Hà không chỉ gợi lên quá khứ vàng son của con sông, mà còn khắc họa hành trình tái sinh của nó qua bàn tay lao động, qua những tiếng cười và niềm hy vọng của con người thời đại mới.

Cảm nhận bài thơ: Chuyện không có trong thư – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Chuyện không có trong thư – Tô Hà

Bài thơ Chuyện không có trong thư của nhà thơ Tô Hà là một bản anh hùng ca lặng thầm về những người lính đưa thư trong thời chiến. Đó không chỉ là câu chuyện của những bức thư mà còn là hành trình của lòng kiên cường, sự hy sinh thầm lặng mà người nhận thư không bao giờ biết đến. Giữa những năm tháng chiến tranh ác liệt, một lá thư không chỉ mang theo tin tức mà còn chứa đựng cả tình cảm, niềm hy vọng và nghị lực của những con người nơi tiền tuyến cũng như hậu phương.

Cảm nhận bài thơ: Chuyện ở lớp – Tô Hà

Cảm nhận bài thơ: Chuyện ở lớp – Tô Hà

Bài thơ Chuyện ở lớp của nhà thơ Tô Hà là một bức tranh hồn nhiên, trong sáng về thế giới trẻ thơ – nơi mỗi ngày đến lớp là một câu chuyện nhỏ, một nỗi niềm được mang về thủ thỉ với mẹ. Bằng những câu từ giản dị, chân thành, bài thơ gợi lên không chỉ hình ảnh lớp học thân quen mà còn chứa đựng tình cảm gia đình ấm áp, khiến người đọc bồi hồi nhớ về tuổi thơ của chính mình.

Cảm nhận về bài thơ: Thế tục – Nguyễn Bỉnh Khiêm

Cảm nhận về bài thơ: Thế tục – Nguyễn Bỉnh Khiêm

Trong những vần thơ ngắn gọn nhưng hàm chứa sâu sắc, Nguyễn Bỉnh Khiêm – người được đời tôn kính bởi trí tuệ uyên bác và tấm lòng thanh cao – đã phản ánh một cách chân thực về thế thái nhân tình qua bài thơ “Thế tục”. Từ đó, ông không chỉ phơi bày hiện thực phũ phàng của xã hội mà còn gửi gắm những triết lý sống đáng suy ngẫm cho mọi thế hệ.

Vui cảnh nghèo – Nguyễn Công Trứ

Cảm nhận về bài thơ: Vui cảnh nghèo – Nguyễn Công Trứ

Nguyễn Công Trứ, một người vừa tài năng vừa giàu triết lý, đã để lại cho hậu thế nhiều tác phẩm bất hủ, phản ánh sâu sắc những trăn trở, suy nghĩ về cuộc sống và con người. Trong bài thơ “Vui Cảnh Nghèo”, ông không chỉ miêu tả cảnh nghèo mà còn thể hiện sự lạc quan, niềm tin vào đạo đức và những giá trị sống vượt lên trên hoàn cảnh vật chất. Thông qua những câu thơ giản dị, ông truyền tải một thông điệp sâu sắc về cuộc sống, về cách ứng xử và giữ vững nhân cách ngay cả khi nghèo khó.

Cảm nhận về bài thơ: Làm thuốc – Nguyễn Đình Chiểu

Cảm nhận về bài thơ: Làm thuốc – Nguyễn Đình Chiểu

Trong sự nghiệp văn chương của Nguyễn Đình Chiểu, bên cạnh những bài thơ yêu nước, ông còn có những tác phẩm thể hiện tinh thần nhân nghĩa, lòng nhân ái và trách nhiệm của một người thầy thuốc đối với nhân dân. Bài thơ “Làm thuốc” là một trong những tác phẩm tiêu biểu thể hiện tấm lòng ấy – một lời tự tình đầy trách nhiệm của người thầy thuốc với mong muốn cứu chữa cho dân chúng giữa thời loạn lạc và bệnh tật.

Duyên với giang sơn

Câu đối “Duyên với giang sơn – Nợ gì giời đất” – Bà huyện Thanh Quan

Câu đối “Duyên với giang sơn nên dán chữ; Nợ gì giời đất phải trồng nêu” của Bà Huyện Thanh Quan là một tác phẩm ngắn gọn nhưng chứa đựng ý nghĩa sâu sắc về mối tương quan giữa con người và vũ trụ, giữa trách nhiệm và tình yêu với quê hương, đất nước. Tương truyền, tác phẩm này được sáng tác trong dịp Tết, nhưng vượt xa khuôn khổ của một câu đối đơn thuần, nó còn mang đậm triết lý sống và tư duy nhân sinh của một người phụ nữ tài hoa, đầy tâm huyết.

Cảm nhận về bài thơ: Lòng thư thái – Nguyễn Bỉnh Khiêm

Cảm nhận về bài thơ: Lòng thư thái – Nguyễn Bỉnh Khiêm

Trong không gian tĩnh lặng của thiền định và suy ngẫm, bài thơ “Lòng thư thái” của Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm tựa như một dòng nước trong lành, thấm sâu vào tâm hồn người đọc. Với những câu từ mộc mạc mà uyên thâm, bài thơ không chỉ phản ánh sự bình thản trước thăng trầm của cuộc đời mà còn mang đến cho chúng ta một bài học quý giá về nghệ thuật sống – sống an nhiên, tự tại và không bị ràng buộc bởi vinh hay nhục.

Cảm nhận bài thơ: Tình trong mưa – Bàng Bá Lân

Cảm nhận bài thơ: Tình trong mưa – Bàng Bá Lân

Mưa – thứ âm thanh dịu dàng nhưng cũng đầy ai oán, có thể khiến lòng người trầm mặc, hoài niệm. Với Tình trong mưa, Bàng Bá Lân đã vẽ nên một bức tranh về nỗi nhớ thương, về tình yêu đầu đời thoáng qua như giấc mộng, để rồi chìm vào màn mưa trắng xóa của năm tháng.

Cảm nhận bài thơ: Trường xưa – Bàng Bá Lân

Cảm nhận bài thơ: Trường xưa – Bàng Bá Lân

Có những hình ảnh, có những âm thanh, dù đã thuộc về quá khứ nhưng vẫn vang vọng mãi trong tâm hồn. Trường xưa của Bàng Bá Lân là một bức tranh sống động về lớp học thuở trước – nơi chữ nghĩa được trao truyền dưới mái lá đơn sơ, nơi tiếng ê a vang lên hòa cùng nhịp sống bình dị của làng quê Việt Nam.

Cảm nhận bài thơ: Xóm chợ chiều đông – Bàng Bá Lân

Cảm nhận bài thơ: Xóm chợ chiều đông – Bàng Bá Lân

Có những buổi chiều đông, khi mặt trời khuất sau dãy nhà lụp xụp, khi cơn gió lạnh tràn về trên những con đường hoang hoải, ta chợt thấy lòng mình lặng đi trước cảnh vật tiêu điều của một phiên chợ tàn. Bài thơ Xóm chợ chiều đông của Bàng Bá Lân không chỉ khắc họa hình ảnh một khu chợ nhỏ sau phiên họp, mà còn gợi lên những suy tư sâu lắng về thân phận con người trong cuộc sống.

Cảm nhận bài thơ: Vườn dừa – Bàng Bá Lân

Cảm nhận bài thơ: Vườn dừa – Bàng Bá Lân

Những hàng dừa xanh tỏa bóng, những cơn gió dịu dàng đong đưa trong nắng, và đâu đó là hình bóng của một cô gái dịu hiền, đôn hậu – tất cả tạo nên một bức tranh quê thanh bình trong bài thơ Vườn dừa của Bàng Bá Lân. Đây không chỉ là bài thơ ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên miền Nam mà còn là lời nhắn nhủ đầy yêu thương về sự gắn bó với quê hương và những tình cảm chân thành, bình dị của con người nơi đây.

Cảm nhận bài thơ: Trưa hè – Bàng Bá Lân

Cảm nhận bài thơ: Trưa hè – Bàng Bá Lân

Mỗi mùa hè về, nắng trải dài trên những cánh đồng, len lỏi qua từng tán cây và phủ một màu vàng óng ả lên mọi cảnh vật. Trong Trưa hè, Bàng Bá Lân đã vẽ nên một bức tranh làng quê giữa cái oi ả, nhưng không hề ngột ngạt hay bức bối. Ngược lại, mỗi hình ảnh trong thơ đều mang đến cảm giác yên bình, chậm rãi – như thể thời gian cũng muốn dừng lại để tận hưởng vẻ đẹp bình dị của một ngày hè nơi thôn dã.

Cảm nhận bài thơ: Vườn cũ nào đâu, cô hái dâu? – Bàng Bá Lân

Cảm nhận bài thơ: Vườn cũ nào đâu, cô hái dâu? – Bàng Bá Lân

Thời gian tựa dòng nước trôi mãi không ngừng, cuốn theo những kỷ niệm xưa cũ, những cảnh vật từng gắn bó với tuổi thơ mỗi người. Vườn cũ nào đâu, cô hái dâu? của Bàng Bá Lân là một khúc hoài niệm đầy da diết về những tháng ngày êm đềm đã lùi xa, để rồi khi ngoảnh lại, chỉ còn nỗi tiếc nhớ trước sự đổi thay nghiệt ngã của thời gian.

Cảm nhận bài thơ: Giai nhân – Bàng Bá Lân

Cảm nhận bài thơ: Giai nhân – Bàng Bá Lân

Từ bao đời nay, nhan sắc và thi ca vẫn song hành như hai mảnh ghép của cái đẹp bất tử. Giai nhân – bài thơ của Bàng Bá Lân – không chỉ là một bài ca ngợi vẻ đẹp của người con gái, mà còn là một tiếng thở dài đầy tiếc nuối của thi nhân trước những điều đẹp đẽ nhưng mong manh của cuộc đời.

Cảm nhận bài thơ: Tiếng võng đưa – Bàng Bá Lân

Cảm nhận bài thơ: Tiếng võng đưa – Bàng Bá Lân

Có những âm thanh không bao giờ mất đi trong tâm trí con người. Đó không phải tiếng ồn ào của phố xá, không phải nhịp sống hối hả của thời đại, mà là những thanh âm dịu dàng gắn liền với tuổi thơ, với ký ức quê hương. Tiếng võng đưa trong thơ Bàng Bá Lân chính là một trong những âm thanh ấy – tiếng vọng của những ngày thơ bé, của tình mẫu tử thiêng liêng, và hơn thế nữa, của cả một dân tộc lớn lên trong lời ru dịu dàng.

Cảm nhận bài thơ: Trà sen – Bàng Bá Lân

Cảm nhận bài thơ: Trà sen – Bàng Bá Lân

Trong văn hóa Việt Nam, trà không đơn thuần chỉ là một thức uống, mà còn là một nét đẹp thanh tao, hàm chứa bao tinh hoa đất trời và tâm hồn con người. Trà sen của Bàng Bá Lân không chỉ tái hiện lại một nghệ thuật trà độc đáo của người Việt, mà còn gửi gắm vào đó sự tĩnh lặng, trầm tư và phong vị của thời gian.