Bài thơ “Làm dâu” không phải là một tiếng kêu, mà là một nỗi im lặng kéo dài suốt đời người. Đằng sau bốn câu thơ là hàng ngàn cuộc đời của những người phụ nữ quê, sinh ra để làm vợ, làm mẹ, làm dâu – mà quên mất rằng mình cũng từng là một người con gái có mơ ước, có tuổi thơ, có quyền được sống cho mình.
