Cảm nhận bài thơ: Ngày Tết – Anh Thơ

Ngày Tết

 

Trước cổng làng chòm nêu vừa thức gió,
Bụi mưa phùn đã đổ xuống sân vôi.
Tràng pháo chuột đua nhau đì đạch nổ,
Xác giấy hồng bắn cả cánh hoa rơi.

Trong nhà đỏ bàn thờ nghi ngút khói,
Những đàn bà tíu tít chạy bưng mâm.
Lũ con trẻ vui mừng thay áo mới,
Bên ông già hương nến quá chuyên tâm.

Ngoài đường ngõ bùn lầy theo nước chảy,
Thằng cu con quần đỏ cưỡi lưng bà.
Các cô gái đội vàng hương ôm váy,
Miệng tươi cười mừng tuổi những người qua.

*

Ngày Tết – Bức Tranh Xuân Đậm Hương Vị Quê Nhà

Ngày Tết – khoảnh khắc thiêng liêng, đánh dấu sự chuyển mình của đất trời, khi những cơn mưa phùn lất phất hòa trong không khí rộn ràng của mùa xuân. Trong bài thơ Ngày Tết, Anh Thơ đã tái hiện trọn vẹn không khí ngày đầu năm nơi làng quê Việt Nam với những hình ảnh chân thực, gần gũi, mang đậm hơi thở truyền thống.

Mở Đầu – Không Gian Tết Ngập Tràn

“Trước cổng làng chòm nêu vừa thức gió,
Bụi mưa phùn đã đổ xuống sân vôi.
Tràng pháo chuột đua nhau đì đạch nổ,
Xác giấy hồng bắn cả cánh hoa rơi.”

Chỉ với vài câu thơ, Anh Thơ đã vẽ nên bức tranh ngày Tết dân dã, quen thuộc. Cây nêu cao vươn mình trong cơn gió nhẹ, như một dấu hiệu báo xuân về. Mưa phùn rơi nhè nhẹ phủ lên sân vôi trắng, làm dịu đi những gì còn vương lại của năm cũ. Những tràng pháo đì đạch nổ, bắn ra xác giấy hồng trên cánh hoa rơi – một hình ảnh sống động, tượng trưng cho sự rộn ràng của Tết, khi niềm vui và hy vọng lan tỏa khắp muôn nơi.

Không Khí Trong Nhà – Ấm Áp Và Thiêng Liêng

“Trong nhà đỏ bàn thờ nghi ngút khói,
Những đàn bà tíu tít chạy bưng mâm.
Lũ con trẻ vui mừng thay áo mới,
Bên ông già hương nến quá chuyên tâm.”

Không khí ngày Tết không chỉ rộn ràng ngoài ngõ, mà trong từng nếp nhà cũng ngập tràn hơi ấm đoàn viên. Bàn thờ gia tiên nghi ngút khói hương – dấu hiệu của sự tưởng nhớ, lòng hiếu kính với tổ tiên. Những người phụ nữ tất bật chuẩn bị mâm cỗ, từng món ăn dâng lên tổ tiên, từng đĩa bánh chưng xanh, thịt mỡ, dưa hành… gói ghém trọn vẹn hương vị Tết cổ truyền.

Lũ trẻ háo hức thay áo mới, lòng rạo rực đón chờ bao lì xì đỏ thắm. Còn các bậc ông bà, cha mẹ, dù bận rộn vẫn không quên giây phút thành kính trước bàn thờ, cầu mong một năm mới an lành, hạnh phúc.

Tết Ngoài Đường – Niềm Vui Của Mọi Nhà

“Ngoài đường ngõ bùn lầy theo nước chảy,
Thằng cu con quần đỏ cưỡi lưng bà.
Các cô gái đội vàng hương ôm váy,
Miệng tươi cười mừng tuổi những người qua.”

Khung cảnh ngoài đường cũng nhộn nhịp không kém. Đất trời vào xuân nhưng những cơn mưa phùn vẫn khiến đường làng lầy lội, nước chảy theo từng lối ngõ quen thuộc. Nhưng điều đó chẳng thể làm nhạt đi niềm vui ngày Tết.

Hình ảnh thằng bé mặc quần đỏ cưỡi trên lưng bà, hồn nhiên cười đùa, gợi lên sự gắn kết giữa các thế hệ, giữa những niềm vui trong trẻo và tình thân ấm áp. Còn những cô gái trong tà áo mới, đội vàng hương, miệng tươi cười rạng rỡ, gửi những lời chúc tốt lành đến mọi người qua lại. Đó chính là tinh thần Tết Việt – nơi mà yêu thương được trao đi bằng những cái cười, những lời chúc chân thành, những phong bao đỏ chứa đựng may mắn đầu năm.

Thông Điệp Của Bài Thơ – Tết Là Sum Vầy, Là Niềm Vui, Là Hy Vọng

Với Ngày Tết, Anh Thơ không chỉ đơn thuần miêu tả một không gian Tết làng quê, mà còn gửi gắm trong đó những nét đẹp truyền thống đáng trân trọng. Đó là sự đoàn tụ bên mâm cơm gia đình, là khoảnh khắc quây quần bên nồi bánh chưng, là tiếng cười rộn rã của trẻ thơ, là những nụ cười tươi tắn chúc nhau một năm mới an lành.

Tết không chỉ là sự đổi thay của thời gian, mà còn là sự gắn kết, là hơi ấm tình thân, là những giá trị truyền thống được gìn giữ qua bao thế hệ. Dù cuộc sống có đổi thay, nhưng những hình ảnh như cây nêu, tràng pháo, bàn thờ nghi ngút khói, lời chúc đầu năm vẫn sẽ mãi là những dấu ấn không thể phai nhòa trong tâm trí mỗi người con đất Việt.

*

Nhà thơ Anh Thơ – Người vẽ tranh quê bằng thơ

Anh Thơ (1918 – 2005), tên thật là Vương Kiều Ân, là một trong những nữ thi sĩ tiêu biểu của văn học Việt Nam hiện đại. Bà nổi tiếng từ năm 17 tuổi với tập thơ Bức tranh quê, đoạt giải khuyến khích của Tự Lực Văn Đoàn, mở ra một hướng đi riêng trong phong trào Thơ mới: thơ về nông thôn, thiên nhiên Bắc Bộ với những hình ảnh bình dị, đầy chất trữ tình.

Sinh ra trong một gia đình Nho học, cuộc sống kín cổng cao tường đã hun đúc trong bà một tâm hồn nhạy cảm, luôn khát khao tự do. Những câu thơ của Anh Thơ không chỉ vẽ nên bức tranh làng quê thanh bình mà còn phản ánh nỗi niềm sâu lắng của người phụ nữ trước những ràng buộc xã hội.

Sau Cách mạng tháng Tám, bà tham gia Việt Minh, giữ nhiều trọng trách trong Hội Phụ nữ, tiếp tục sáng tác thơ ca ngợi người phụ nữ hậu phương, vẻ đẹp cuộc sống mới và tinh thần đấu tranh anh dũng của dân tộc. Bà là một trong những hội viên đầu tiên của Hội Nhà văn Việt Nam, từng giữ vị trí ủy viên Ban chấp hành Hội.

Với những đóng góp lớn cho văn học, Anh Thơ được truy tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học Nghệ thuật năm 2007. Những vần thơ của bà vẫn mãi ngân vang, gợi lên trong lòng người đọc tình yêu quê hương tha thiết:

“Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng
Bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời…”
(Chiều xuân)

Viên Ngọc Quý.

Bạn cũng có thể thích..

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *