365 ngày cho cuộc lữ hành – Ngày 12 tháng 9: Ý nghĩa của thụ giới; Nắm bắt thời cơ

Việc gì mà đem lại lợi ích cho mọi người, có cống hiến cho xã hội thì chúng ta nên nắm bắt thời cơ, nỗ lực sáng tạo, cống hiến phụng sự, chớ để nhân duyên mất đi thì sẽ nuối tiếc cả đời. Đặc biệt là tầng lớp thanh niên, nhân lúc chúng ta đang có sức khỏe trí tuệ ở đỉnh cao nhất mà lập chí cao thượng, phát huy năng lực, đừng để về già rồi “hận thời trai trẻ, ngồi khóc bi ai”.

365 ngày cho cuộc lữ hành – Ngày 9 tháng 9: Đại học

Từ bậc Thiên tử cho đến thứ dân đều phải lấy việc rèn luyện tu dưỡng đạo đức bản thân (tu thân) làm gốc. Cái gốc của nó lộn xộn, rối ren (loạn) thì không thể nào lo liệu, sắp xếp (trị) được cái ngọn vậy. Điều quan trọng như tu thân thì coi nhẹ mà chỗ không quan trọng lại xem trọng thì chưa từng có vậy. Thế mới gọi là biết cái gốc, là đạt đến sự hiểu biết vậy.

365 ngày cho cuộc lữ hành – Ngày 5 tháng 9: Mười châm ngôn sống tốt – Giang Kháng Hổ

Kiệm lời: Không gõ chẳng kêu, quân tử như chuông. Trời đâu nói gì? Cảm nhận thông hiểu. Lao động: Tận tâm tận lực, là Thánh là Thần. Biết nhiều kỹ năng, rèn luyện bản thân.
Tĩnh dưỡng: Tâm trạng tinh thần chẳng hề lay động. Trong như nước lặng, vững như trường thành. Mặc tưởng: Tự xét lấy mình, kiểm thảo bản thân. Lỗi mình chấp nhận, bỏ ngụy lấy chân. Bao dung cởi mở: Vũ trụ sơn hà, vạn cổ sát na. Nhân quả bình đẳng, có tự hiểu chăng.

365 ngày cho cuộc lữ hành – Ngày 4 tháng 9: Tri túc (Biết đủ)

Nếu muốn thoát khỏi mọi khổ não nên chú trọng suy nghĩ về việc “biết đủ”. Phép “biết đủ” chính là chỗ giàu có, vui vẻ, an ổn. Người biết đủ dù nằm trên mặt đất vẫn thấy yên vui; Người không biết đủ dù ở trên cảnh trời cũng chưa thỏa ý. Kẻ không biết đủ tuy giàu mà nghèo; Người biết đủ tuy nghèo mà giàu. Kẻ không biết đủ thường bị năm dục dắt dẫn; Nên người biết đủ lấy làm thương xót thay.