101 câu chuyện Thiền (101 Zen Stories) – Bàn tay của Mokusen

Bàn tay của Mokusen

 

Mokusen Hiki sống trong một ngôi chùa ở tỉnh Tamba. Một trong những thiền sinh của Mokusen phàn nàn về tính hà tiện của vợ anh ta.
Mokusen đến thăm bà vợ và đưa nắm tay ra trước mặt chị.

“Thầy có ‎ý gì vậy?” chị ta hỏi với ngạc nhiên.

“Giả sử nắm tay tôi cứ như thế này hoài. Chị gọi nó là gì?” thiền sư hỏi.

“Tật nguyền,” chị trả lời.

Rồi thiền sư mở thẳng bàn tay trước mặt chị và hỏi: “Nếu nó cứ như thế này hoài. Thì sao?”

“Cũng tật nguyền,” chị nói.

“Nếu chị hiểu được bao nhiêu đó,” Mokusen kết thúc, “chị là một người vợ tốt.” Rồi thiền sư ra về.

Sau lần viếng thăm của thiền sư, chị vợ giúp anh chồng phân phát cũng như dành dụm.

(Trần Đình Hoành dịch)

*

Lời bình:

Câu chuyện này minh họa sự cân bằng giữa cho đi và giữ lại, giữa rộng rãi và tiết kiệm.

Thiền sư Mokusen không dùng lời lẽ dài dòng để thuyết giảng. Ông chỉ đưa ra một hình ảnh đơn giản:

  • Nắm chặt bàn tay mãi mãi → Giữ quá chặt, không chia sẻ, giống như sự hà tiện.
  • Mở bàn tay mãi mãi → Buông hết, không giữ lại gì, giống như sự phung phí.
  • Cả hai đều là tật nguyền → Không biết điều hòa giữa hai trạng thái đều không tốt.

Bài học rút ra: Sống cần có sự cân bằng. Biết giữ gìn là tốt, nhưng cũng cần biết sẻ chia.

Viên Ngọc Quý.

Bạn cũng có thể thích..

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *